Nay đuối quá, tao xin làm ca 2 nên có tgian lên đây chém gió với ae.... Đúng là làm về mệt lả người, vợ con đợi đến 12h đêm ra mở cổng, dọn cơm cho ăn rồi tắm rửa. Mọi mệt nhọc đều tan biến... Ngồi làm báo cáo đêm mà vợ bưng dĩa trái cây cho ăn.... Hạnh phúc vl
Dịch covid thì chúng mày cũng biết rồi, lúc đầu chỉ lác đác 1 vài khu vực bị, sau đó thì lan rộng theo cấp số X. Khu tao là KCN, nên bị ảnh hưởng rất nhanh. Xưởng thì ít việc, tao liền nhảy cty, vì cty này đang xây dựng, mức lương hấp dẫn (cơ bản 20tr), đi trước húp nước trong - Trâu chậm uống nước đục. Tao liền vào pv và bill được mức lương khá ok + 1 vị trí quản lý..
Đi làm được 1 tháng - tháng này là lắp ráp máy, nên tao khá bận rộn. Nhiều khi ngồi tới 12h đêm để đọc bản vẽ lắp ráp và đợi container đưa thiết bị nhập xưởng...
- Dt sáng màn hình, sdt quen thuộc, cái số mà cả đời này tao vẫn nhớ, vì tao và em xài sdt cặp. Tới h 2 đứa vẫn sd số đó.
Em X đt cho tao, cảm giác hồi hộp, lo lắng, suy nghĩ tự nhiên làm tao bất an.. Bao lâu rồi, bao lâu tao chờ đợi 1 cuộc gọi, hay 1 tin nhắn trả lời từ em
- alo, a khỏe ko. H anh đang ở đâu vậy, sao e đt cho anh ko được - X khóc nức nở
- a đây, em đang ở đâu. Em khỏe ko, cuộc sống h ra sao. Cho a địa chỉ đi. A đi tìm em
- em về nhà được 1 tuần rồi, tgian qua đã làm a lo lắng, lâu lâu e vẫn mở đt và đọc tin nhắn của anh, nhưng ko trả lời vì mong a quên em đi. Có cuộc sống khác ổn định. Ko phải vì em mà bị gia đình em xem thường
- a ổn, em khỏe ko, tgian qua em đi đâu. Ở đâu làm gì mà a tìm em ko được - tao nghẹn ngào
- em đợi lấy bằng rồi ra Hà Nội làm, muốn xa tất cả mọi thứ, xa a để quên đi...
Hỏi thăm tình hình, mọi thứ rồi cúp máy... Trong tao có tia hy vọng, hy vọng được gặp lại em, hy vọng lại được cùng em nắm tay bước tiếp. Vì bây h tao cũng ổn hơn, kinh tế cũng ko phải là quá khó khăn sao với thời sinh viên vừa làm vừa học.. Nên tao tự tin, tự tin đối mặt với mẹ em và tự tin lo cho em 1 cuộc sống ổn định hơn thời sinh viên và 1 gia đình nhiều tiếng cười hạnh phúc.
Thời điểm mẹ em bắt về, em muốn 2 đứa có baby để mẹ em suy nghĩ lại.. Nhưng ko thành, đâu phải muốn có con là dễ, trời phật thương, có duyên thì mới có kết tinh của hạnh phúc.
Rồi ngày cách ly xã hội cũng đến. Do tính trước nên tao đã mua đồ đạc như gạo muối, đồ ăn, nhu yếu phẩm để sẵn ở nhà cho mẹ, cũng tranh thủ cuốc ít đất trồng rau ngót, rau đay, mồng tơi.... Gắn vòi tưới tự động để mẹ ở nhà tự tưới.. Để thêm 10tr cho mẹ mua đồ cần thiết rồi khoác balo vào cty vừa làm vừa lưu trú trong đó.
Dịch khủng khiếp, vừa làm vừa sợ vì cty tao cũng phải đưa đi cách ly tập trung vài chục người.
Vừa làm, vừa có hy vọng gặp lại em, cũng là động lực tao làm việc, làm ngày làm đêm mấy tml ạ. Có ngày tao làm 20 tiếng, có ngày 15 - 16 tiếng. Phần do mất ngủ vì ồn ào, phần công việc áp lực, phần vì tương lai.. Thời gian mới vào làm tao 68kg - sau 3 tháng giãn cách xã hội tao còn 54kg.. Lại gầy, lại ốm
Tụi mày biết ko, do ko ăn nhậu hay coffee, lâu lâu làm thùng nước ngọt uống rồi chia cho ae chung phòng. Cũng ko có tiêu xài gì nên tao tích cóp được gần 80tr sau 3 tháng làm việc cật lực.
Hết giãn cách xã hội thì tụi tao được ra sớm.. Máy thì cũng đã lắp ráp xong các dây chuyền, cũng ổn định sản xuất rồi, ae mới cũng đã đào tạo được 40 người. Nên tao chỉ giám sát và báo cáo thôi, lâu lâu hỗ trợ ae để cv xuyên suốt, máy móc ko bị dừng lâu, lúc này vẫn có chuyên gia nước ngoài làm cùng nên cũng chia sẻ được rất nhiều kinh nghiệm của họ, học được nhiều cái hay của chuyên gia cơ khí bên Đức - cái nôi cơ khí chế tạo của thế giới.
Do làm có 12 tiếng 1 ngày nên tao rảnh nhiều tgian. Tao lại mon men vào các cty, tạo mối quan hệ và nhận gia công cơ khí cho các cty nhỏ.. Và bắt đầu có lại các đơn hàng, lần này có thêm kinh nghiệm. Tay cũng đỡ đau, có vốn trong túi nên tao làm nhanh, giải quyết các đơn hàng xong trước thời hạn.. Nên các đơn hàng khác lớn hơn 1 chút lại về.. Có thời điểm đơn hàng nhiều đến nỗi mà tao ko dám nhận thêm, hoặc có nhận nhưng tgian trả hàng phải tầm 15 - 20 ngày..
Tao cũng ko thuê người hay nhận học việc. Chắc tao bị COD, phải chính tay tao làm, chính tay tao canh chỉnh tao mới yên tâm. Nó cũng là cái uy tín của tao sau này..
Rồi thời giảm bỏ giãn cách toàn xã hội cũng đến, các tỉnh bắt đầu cho thông thương với nhau. Tao alo em, nói là sẽ lên tìm em vì rất lâu, rất lâu rồi chưa gặp lại.
- anh đừng lên, e cũng đang bận việc ko gặp a được đâu
Hụt hẫng vl, hỏi lý do thì em ko nói. Sau này tao mới biết. Khúc sau tao kể cho nghe.
Ko đi nữa, tao lại lao đầu vào công việc, ít ntin và nc với em hơn. Tao tin em có cv bận hoặc gia đình có việc riêng.
Gần 1 năm sau đó thì tao chỉ có làm và làm, ko có quan tâm tới sex hay gái gú.. Con bé Gymmer lâu lâu vẫn mò ở cổng cty cũ của tao hỏi thăm, mà lúc nghỉ tao cũng chỉ nói là tao nghỉ, ở nhà 1 tgian rồi tính chứ ko nói là làm cty nào nên em nó cũng ko moi móc được thông tin của tao.
1 năm làm việc lương cao, cộng với các đơn hàng lớn. Tao có 1 số vốn lớn.... Lớn với tao thôi chứ so với xã hội, nó chỉ như hạt bụi ở sa mạc mênh mông rộng lớn
Có máu làm ăn, vẫn nhớ các khu đất chuẩn bị sốt, tao mua liền 2 lô ở vị trí đắc địa. Còn dư 1 ít tao để dành nhập thêm hàng về để gia công.
Đất sốt, tao cứ mua đi bán lại, vừa cty, vừa gia công, vừa làm đất.. Trời thương người chịu khó, tao lại chơi theo kiểu lướt sóng, ăn ít chứ ko ôm đất đợi giá cao mới bán (cái kiểu ôm đất nằm đợi đó sau này làm bao nhiêu gia đình phá sản). Có ngày tao lướt được 40 - 50tr, có ngày cò quạ người này người kia được cả 100tr.. Nhưng ăn nhiều rồi cũng có lúc thôi. Thời điểm đó lại rục rịch sốt lan, bạn bè tao lao đầu vào. Tao cản mà ko được, vì nhìn thị trường Lan ko bền vững, nó cứ ảo ảo nên tao ko chơi môn đó, bạn bè thì thằng vài tỷ làm lan đột biến..
Tao thì dừng, tập trung vào xưởng, cũng tập trung vào cv. Có làm tốt thì mới trụ lại được. Chứ chân trong, chân ngoài ko phải là cách hay. Phần vì cv quá tải, cũng cần nghỉ ngơi để sức khỏe hồi phục..
Lúc đó thì đất chững, ngân hàng cũng giảm cho vay, ae Bds như ngồi trên đống lửa, bán đất, bán nhà, bán xe để gồng. Tao quyết định mua oto, xe lướt tầm này giá ổn lại là xe nhà nên mua.
Tao phanh được con 5 chỗ tầm hơn 500tr, giá mới gần 1 tỏi, Đời 2018 sau này có cái đi lại. Rồi chở mẹ, chở gia đình đi đâu đó du lịch, cũng là cái phục vụ mình đêm hôm mưa lớn.
Lúc đó tao có 5 lô đất rồi, do là tiền túi nên tao ko sợ, cùng lắm lúc khó khăn bán 1 lô đi thì vẫn đủ lo cho gia đình.
Rồi em X alo tao thông báo sắp cưới chồng... Nghe như sét đánh vào tai. Tao hỏi đi hỏi lại sợ em đùa.
- em lấy chồng thật, a quên em đi. A ở xa nên e alo thông báo, nhớ tới chung vui với em rồi.... Tút ..tút. Em cúp máy
Tao như lại rơi từ trên trời xuống vực, mất mẹ nó hết ý chí làm việc, đầu óc cứ quay cuồng như thằng mất hồn, chả làm được trò chống gì..
Rồi tao xin nghỉ 1 tuần. Vừa để đi du lịch, vừa để tĩnh tâm lại và cũng là để đi dự đám cưới em.
Thời điểm tao làm việc nhiều, bà già tao chăm ghê lắm, được bồi bổ lên tao hồi phục 1 cách nhanh chóng. Thanh niên mà, nhanh xuống cũng nhanh lên.
Lượn lờ ở Đà Lạt chơi với đám bạn lập nghiệp homestay trên đó vài ngày, tao quay ngược lại BMT, trên đường đi bao nhiêu suy nghĩ vì sao e lại đột ngột lấy chồng, vì sao em lại như vậy...
Đêm hôm đó em alo nc với tao, do gia đình vẫn còn quá khắt khe với a, do mẹ em ép cưới phần do em quá mệt mỏi, áp lực rồi. H cưới cho mẹ vừa lòng - vì bả đòi sống đòi chết mấy lần.
Tao im lặng ko nói gì, cúp máy rồi nằm trong khách sạn tới gần sáng thì thiếp đi. Thôi kiếp này ko trọn thì ta lại hẹn sau kiếp sau..
9h sáng dậy tắm rửa, cạo râu ria nhẵn nhụi, khoác lên người bộ đồ được may đo cẩn thận, kiểu đồ mà em rất thích được ngắm tao mặc trên người thời sinh viên..
Xuống sảnh kiếm chút ăn nhẹ rồi chạy qua trung tâm tiệc cưới, đỗ xe dưới sảnh cho nhân viên nhà hàng chạy đi đậu chỗ khác. Tao đi vào trung tâm, nơi em tổ chức đám tiệc Vu Quy.
Nhìn em đẹp lắm, đẹp 1 cách kiêu sa quý phái nhưng mặt em phảng phất 1 nỗi buồn, đôi mắt to tròn cũng ko giấu được cảm xúc... Cái cảm xúc mà chỉ 2 đứa hiểu khi mới bắt đầu yêu và hiện tại.
Vừa vào tới nơi vc em đón khách, gặp mẹ em, tao cúi đầu lễ phép chào cũng ko suy nghĩ nhiều về lời nói bả xúc phạm tao khi xưa. Chuyện cũ rồi nên tao bỏ qua. Để trong bụng làm gì..
Quay qua chào em, người mà bao nhiêu năm tao ko gặp. Ko tin tức, nay gặp lại em trong bộ đồ cô dâu. Bao cảm xúc lại ùa về. Mắt tao ướt lệ. Bắt tay chúc mừng vc em rồi vào tìm vị trí bàn tiệc ngồi. Liếc qua em, mắt em cũng đỏ hoe.
Trong tgian diễn ra buổi tiệc, em luôn quan sát xem tao ngồi góc nào.
Rồi vc em chào từng bàn, tới bàn tao ngồi. Tao đứng dậy chào mẹ em, ba mẹ chú rể và chào vc em, nở nụ cười tao chúc 2vc thật hạnh phúc, sớm có quý tử để ẵm bồng
Sắp tàn bữa tiệc, tao đứng dậy chuẩn bị ra về thì gặp vc em đứng ngoài sảnh chào khách. Đứng chờ nhân viên chạy xe lên giúp. E gọi tao vào chụp chung 1 tấm ảnh, tấm ảnh kỷ niệm cuối cùng của 2 đứa..
Chào em ra về, em đứng khóc, chú rể thì dứng dỗ em nhưng đéo hiểu chuyện gì xảy ra.
Vừa lái xe về lại Bình Phước, ko biết tao đã khóc bao nhiêu lần,cung đường mà 2 đứa đi xe máy lúc xưa hay đi. Cũng ngã xe ở đây do em chở tao.. Cảm xúc lẫn lộn.. Lại khóc, chạy 1 mạch về Gia Nghĩa rồi tấp vào lề đường nghỉ ngơi, đứng từ trên cao nhìn xuống vườn cafe rộng lớn. Hoàng hôn dần buông xuống, tao thấy tao cô đơn, cô đơn lạc lõng vì từ nay tao mất đi 1 người mà tao yêu nhất..
Rồi khuya tao về tới nhà, tắm rửa xong tao đi ngủ.. Để mai tao bắt đầu cuộc sống mới, 1 trang mới trong cuộc đời tao..
Tao sẽ sống 1 cách mạnh mẽ nhất, 1 cách vui vẻ nhất, 1 cách đáng sống nhất.
- Tao có 1 con bạn khá thân tên Q, 2 đứa hay hàn huyên tâm sự mọi chuyện, từ chuyện tao yêu ai. Và hay nhờ nó tư vấn. Nó cũng thế, hay tâm sự chuyện đời, chuyện này nọ..vợ chồng nó khá thân thiết với tao. Cũng hay ghé nhà tao chơi.
Trong nhóm bạn của con Q có 1 con bé tên N, khá thùy mị nết na, gặp nhau vài lần do ghé nhà vc con Q chơi. Tụi nó hay đùa gả N cho tao, tao cũng chỉ cười, vì chưa quên được X, phần vì em gymmer kia vẫn đeo bám...
N thì cao ráo, nhỏ hơn tao 5 tuổi, xinh xắn đáng yêu.. Em làm ở SG, làm kế toán cho 1 cty du lịch của anh họ.
Cũng xin zalo nc vu vơ thôi chứ chưa xác định mối quan hệ................