Ae có nghe vụ tao bị người nhà e X phang tao 1 trận rồi làm sao tao biết ko.....
Sau khi em X đám cưới thì tao quay trở lại cuộc sống hàng ngày. Cố gắng là từ điển mặc định trong đầu tao.
Cũng đéo có cái thành công nào gọi là dễ dàng cả.. Không chuyện này thì chuyện kia nó đến. Tao thì cứ coi như ông trời thử lòng người, cứ làm đi rồi tính. Không suy nghĩ nhiều đâu.
Và tao có 1 sở thích nghe nhạc, nhạc dân ca Miền Tây - nghe nhẹ nhàng sâu lắng, hoặc nhạc trẻ thất tình của Mr Siro, Phan Mạnh Quỳnh, Tùng Dương.... Nên lúc nào tao cũng nghe nhạc, coi đó là thú vui của tao, cái thú vui tao nhã của 1 thằng vận hành và làm cơ khí.. Cái thú vui ko tốn kém và giúp giảm căng thẳng sau h làm việc..
Tao cũng có facebook, nhưng ko kết bạn với ai, chỉ để lên vào các nhóm phay, tiện bào, safety, xem sửa oto học hỏi thêm kinh nghiệm, lặt vặt và mua đồ... Tao khá tàu ngầm trên không gian mạng.. Ẩn thân chi thuật.
Lúc rảnh thì vào Facebook của e X xem cuộc sống ra sao, hạnh phúc không... Vì tao nghĩ cưới 1 người mà vẫn còn vương vấn tới tao thì khổ lắm... Lâu lâu tao mới vào thôi, chứ ko phải lúc nào cũng dán mắt vào đó.
Phụ nữ thì hay úp ảnh lên Facebook để cho bạn bè, anh em ruột thịt xem. Tao giật mình khi thấy cái thằng loll đánh tao đợt đó.. Cái đêm tao bị đánh thì tao nhớ cái mặt nó nhất vì nó đánh tao nhiều, nó sút vào mặt tao làm tao đéo ăn uống dc trong mấy ngày, dập môi, rách miệng phía trong và ê răng.. Mũi tao bị 1 sẹo là do nó.
Cay dái, tao ntin hỏi em.... Dcm, tao hận thằng loll đó.. H mà tao gặp đc thì tao sẽ làm y như xưa nó làm với tao..
Tải cái tấm ảnh có mặt thằng kia rồi gửi cho em.
- X ơi, ông anh này là bạn em à. A nhìn quen quen...... Tao giả bộ hỏi để biết thông tin
- ai vậy ạ - em trả lời
- a bạn em, e ko cần phải biết đâu. Ông này là bạn em à
- anh là ai mà hỏi vậy, nói tên đi
- Bảo, bạn e đây. Cho a hỏi ổng là ai thế
- a họ em. A dạo này sao rồi, a khỏe chứ. Bao tử còn đau lắm ko, nhớ ăn uống đầy đủ vào và nhớ ngủ nhiều. Đừng vì công việc mà bỏ bê bản thân nhé.
Mà sao a lại hỏi ông anh họ em vậy. A biết luôn hả ?
- a biết.. Nó đánh a.
Em alo lại luôn..
- sao, a nói sao.. Sao mà lại đánh a, a có nhầm lẫn gì ko ?
- tay nó xăm bông hoa hồng, 6 ngón đúng ko ? Tao hỏi
- Đúng rồi, mà sao lại đánh anh, đánh lâu chưa ? Lúc nào
- e nhớ lần a lên nhà nc với mẹ em ko, lần đó s nói dối là bị té xe. Thật ra là bị ông này đánh, nhóm 4-5 người gì đó.
- Mà sao lại đánh anh, ông đó ở thành phố thì liên quan gì tới a ở Bình Dương ?
Lúc này thì tao biết chắc chắn đéo phải bị phang nhầm rồi... Tao bị ăn đòn có chủ đích..
- Cái lí do thì a ko biết, nhưng a nghĩ mẹ em biết..
Vì chỗ tao ở chỉ có mẹ e và e biết, bạn bè tao cũng ko biết vì tao ít giao lưu bạn bè.
Cúp máy, tao nằm trên võng đu đưa... Dcm chúng nó, ko cho yêu thì thôi, đánh tao cỡ đó thì tao chịu... Lúc tụi nó đánh bất ngờ tao đéo có biết.. Chứ biết là tao quay đầu chạy hoặc chủ động thì ko đến nỗi như vậy....
Em lâu lâu vẫn ntin hỏi thăm tao.. Tao lúc trả lời lúc ko, vì chúng tao h chả là gì của nhau. Làm bạn cũng dc, làm loll gì cũng dc. Tao cũng ko muốn nc nhiều vì sợ ảnh hưởng đến hạnh phúc của em.. Chồng thì thằng nào chả ghen khi vợ nc với người yêu cũ..
Sau thì vc em li dị.. Tao cũng tiếc thương cho hạnh phúc của em. Giá như xưa em đủ mạnh mẽ, em đủ chính kiến thì mọi chuyện có thể sẽ khác.. Giá như ngày xưa gia đình em không quá khắt khe thì em có thể đã hạnh phúc hơn.
Sau khi li dị thì em vào SG làm.. Em mở 1 nhà hàng nho nhỏ buôn bán, may mắn cũng khá đắt khách ở quận 10.
Tao thì hay lên thành phố học và đi công việc, lâu lâu cũng ghé qua ủng hộ em..
Có lần gặp mẹ em ở đó. Mẹ em vẫn như xưa, ánh mắt ko thiện cảm khi gặp tao nhưng lời nói thì có phần dễ chịu hơn..
- con chào cô, cô khỏe chứ ạ. Lâu lắm con ko gặp
- khỏe, dạo này cậu làm gì rồi
- Dạ, con làm cty ạ, làm công ăn lương, bán sức lao động cô ạ
- ổn không, lương cao chứ ?- mẹ em hỏi
- Dạ, đủ xoay sở cho tiêu cho cuộc sống ạ..
- vậy được rồi, vợ con gì chưa ?
- dạ chưa, nghèo như con thì ai yêu... Con vẫn cố gắng phấn đấu từng ngày... Tao nc với kiểu mỉa mai.. Vì tao cay vụ kêu người phang tao.
Sau vài 3 câu xã giao.. Nc dc 1 lúc thì tao lui, vì ko thích nc nhiều và cũng tới h về. Về sớm đỡ kẹt xe. E X thì lúi húi pha chế thức uống cho khách..
- Bye em nhé, a về đây
- bye anh,về cẩn thận nhé....
Con chào cô con về.. Tao chào rõ to
Leo lên xe, chạy mất. Chạy khỏi cái ánh mắt khinh bỉ tao..
Còn thằng lolll đánh tao thì tao nghe nói đang đi tù vì ma túy hay chăn dắt gái gì đó, cũng bị đội nào chém cho vài dao do xích mích gì... Đúng là tao ko đánh thì người khác cũng đánh .. Của thiên trả địa...
Em X thì hay nc với mẹ e về tao, bà cũng biết tao cố gắng như nào. Hiện tại cũng đã ổn rồi.. Nên mấy lần gặp sau này cũng đã thoải mái dễ chịu hơn với tao.. Nhưng cũng nhờ bà mà tao được tiếp thêm động lực kiếm tiền...
Cuối năm 2022 thì tao lấy vợ.. Tao ko mời ai ngoài đám bạn chí cốt.. Khách của mẹ tao, bà cô chú bác bên tao đông.. 1 đám cưới hạnh phúc của tao và N diễn ra tràn ngập tiếng cười..
Cuộc sống của tao vẫn thế, cv ko có gì thay đổi nhiều.. Chỉ làm tao ít đi lang thang, ít bạn bè lại... Vì tao còn phải chăm lo cho vợ con tao..
Lâu lâu thì em X và em bác sĩ vẫn nt hỏi thăm... Mặc dù đang hạnh phúc bên vợ con nhưng có chút gì đó làm tao khựng lại khi 2 em nt.. H ko phải người yêu, cũng ko kiểu mờ mờ ám ám quan hệ lén lút sau lưng vợ tao.. Nhưng tao có cảm giác gì vl lắm, có 1 chút thương, 1 chút kỷ niệm ùa về..... Cái cảm giác đó làm tao suy nghĩ. Tao đang ngoại tình về tinh thần hay tao còn quá yêu 2 em...
Sau 1 - 2 đêm suy nghĩ và nhận được lời tư vấn và động viên của 3 đứa bạn chuẩn ok thì tao xóa.. Tao xóa hết sdt, zalo, ẩn Facebook.. Xóa hết mọi thứ để toàn tâm toàn ý 1 hướng về vợ con...
Có thể tụi ngày nghĩ tao mất dạy. Nghĩ tao làm loll gì phải như thế... Nhưng tao có suy nghĩ của riêng tao.. Ko có tao thì họ vẫn sống, họ cũng sẽ có tình yêu mới và cũng sẽ có gia đình mới..
Và tao cần có 1 cuộc sống toàn tâm, toàn ý với vợ con tao... 1 gia đình đầy đủ. Trọn vẹn hạnh phúc của đôi vợ chồng son...
Ae muốn nghe tao khởi nghiệp đúng không... Ok, tao sẽ kể cho ae nghe chuyện tao bắt đầu vào công ty như thế nào.. Vất vả ra sao. Ae rút kinh nghiệm mà biết né tránh.
Như tao đã nói ở các phần trên... Đéo có cái loll gì là màu hồng đâu. Tao kể lướt qua cho nhanh. Làm gì có bông hồng nào mà ko có gai, cũng làm gì có bông sen thơm mà củ thân của nó ko ngập dưới bùn...
Tuần rồi tao bận. Ko lên xàm được nên ko tâm sự thêm với ae.
Vừa ra trường, lang thang lăn lộn chán chê rồi cũng xin vào 1 được công ty lớn. Với công việc là vận hành và mức lương khởi điểm đúng 4.7tr.. Lúc đi nghe ngóng để nộp hồ sơ và lang thang ở các quán coffee nghe các bố chém gió cty A, cty B lương cao lắm, toàn 20, 30tr..... Sau này biết rằng mấy bố phông bạt để đi tán gái. Dcm mấy bố.
Ngày đầu vào cty thì ôi thôi, máy móc công nghiệp nặng nó khác xa với những gì được học ở trường lớp, càng khác xa với các cty nhỏ (mặc dù tao cũng biết và ra vào kha khá cty).
Máy móc nó to, chạy automatic, dây chuyền sản xuất tự động.... Vào đây mới biết các loại sensor cảm biến, áp suất âm, dương, biết nghành nghề mình làm cái gì..... Và nói chung là học lại từ đầu.... Như bọn mẫu giáo luôn...ngu hay giỏi cũng phải học... Học để thi, học để làm việc và học để vận hành... Còn sau 1 tháng đào tạo mà rớt thì đi về. Ko ý kiến.
Ngày đầu vào nhận việc với bao nhiêu bỡ ngỡ, thắc mắc, bao nhiêu câu hỏi nó hiện ra trong đầu... Tao học với 1 nhóm tầm 32 đứa trong 1 tháng.. Sau 1 tháng này sẽ test và xem ai đủ điều kiện để làm việc, ai không đạt sẽ trả về nhân sự là tụi mày biết cv nó khó và đòi hỏi nhiều như thế nào rồi chứ gì, chưa kể phải học an toàn vận hành và v.v..... Các bài học khác.
- sau khi nhận đồng phục, nón và giày bảo hộ thì tụi tao được dẫn đi tham quan nhà máy vào buổi sáng, từng bộ phận khu vực 1.. Máy móc cái nào cũng to, cái nào cũng hiện đại, tao lại càng có động lực học hỏi và khao khát được vận hành nó.
Chiều bắt đầu học. Học nguồn gốc thành lập cty, học ý nghĩa 5S, học quy trình sản xuất và sản phẩm cung cấp ra thị trường...
Ngày thứ 2, ngày tháng ám ảnh của tụi tao đã đến.
8h có mặt tại phòng đào tạo và gặp 1 chuyên viên nhà máy (sau này là idol của tao - cũng là cái gương cho tao noi theo).
Tụi mày ko biết học máy móc nó khó như thế nào đâu (phần 1 là học khái quát bộ phận. Cấu tạo chi tiết máy, nguyên lý hoạt động, chức năng từng chi tiết máy - 1 nhà máy có 5 bộ phận).
- Học là phải thuộc tên từng thiết bị, chi tiết máy bằng tiếng Anh, vẽ từng con ốc, sơ đồ nguyên lý hoạt động, cấu tạo máy ra giấy A4.... Sau đó nộp lại vào ngày hôm sau. Nhiều hôm tao phải vẽ đi vẽ lại tới 3-4h đêm cho thật chính xác và chi tiết (vì ngày nào cũng phải nộp và để chấm điểm, tổng điểm sẽ đánh giá năng lực sau này của tao)
Cứ thế, cái khóa tao học nó áp lực kinh khủng,vì thời điểm đó để xin vào được công ty này nó đã là 1 cái gì đó rất pro rồi. Phỏng vấn vào được đã là 1 chuyện, để được làm và trụ lại lâu dài là 1 chuyện khác.
Tao học được 8 ngày thì 1 bộ phận thiếu 2 người vận hành, tao và 1 thằng nữa bị bốc đi lên đó luôn. Ko tiếp tục tham gia khóa đào tạo nữa.
Ngày tháng trâu chó bắt đầu. Bộ phận trên đó là bộ phận cuối cùng của dây chuyền, tao lên nhận vận hành 2 cái máy đóng gói, có phải lên là được làm ngay đâu.. Phải đi học vận hành 1 tháng nữa mới vận hành được, chứ ko phải vào bấm vài 3 nút là máy hoạt động đâu...
Sếp quản lý trên đó lại là 1 lão mặt thì im im- mãi mãi là ae, nhưng lão ghim thằng nào thì thằng đó xác cmnđ là viết đơn.. Âm thầm lặng lẽ chứ đéo có tươi cười niềm nở với ae vận hành, lão tạo ra 1 cái khoảng cách vô hình với đám nhân viên tụi tao nên tụi tao đéo dám nc hay lại gần..
Sau 1 tháng học vận hành thì lão vẫn chưa đồng ý lắm với 2 thằng mới như tụi tao, lão ko nói trước mặt để tụi tao biết tụi tao đang sai chỗ nào, cần phải sửa chỗ nào mà lão đi nói với đám vận hành cũ. Làm tao hoang mang vl, ko biết có được làm tiếp hay về phòng nhân sự nhật quyết định sa thải...
Nhưng với cái bản tính chịu cày như tao, chịu khó lau chùi máy móc, hỗ trợ anh em và 5S đầy đủ thì lão tạm chấp nhận và sắp cho tao đi ca với 1 thằng cấp bậc cao hơn tao ( nó chạy hàng thành phẩm ra là tao đóng gói). Tạm gọi nó là P
Thằng P này thì trùm bài bạc, nó phá ko biết bao nhiêu tỷ của nhà nó, có đêm nó cá độ lên tới 100t, đánh bài ăn có, thua có... Mà nói chung thua nhiều hơn ăn.
Nó có 1 cái tật : ăn bài thì vui vẻ, hỗ trợ tao, còn nó thua thì tao làm sml, làm cả máy của nó... Còn nó đéo làm, ngồi nhìn tao làm, tao làm ko kịp là nó chửi, nó méc sếp..... Tao chấp nhận để tao giữ việc làm và kiếm tiền lo cho mẹ, lo trả nợ mà ko 1 tiếng thở than hay phàn nàn.
Tụi mày làm việc với thằng sếp ai ăn nhậu chung thì lão quý, ai ko ăn nhậu thì lão ghét và 1 thằng bài bạc khùng khùng điên điên tụi mày có thoải mái ko..... Tao nghĩ nếu ko nhẫn nhịn thì tụi mày đéo chịu nổi đâu...
Dcm làm 8 tiếng bước ra công ty thằng nào thằng đó sạch sẽ,thơm tho, còn tao thì quần áo lúc đéo nào cũng ướt mồ hôi, lấm lem bụi, mệt đi không nổi... Có hôm mua ổ bánh mì vào gặp máy sự cố thì bỏ ăn sáng lao đầu vào mà làm, đéo dám ăn vì sợ nó chửi, sợ sếp nó ghim..làm việc mà phải nhìn sắc mặt chúng nó tao thật sự rất rất khó chịu. Tao chấp nhận vì lúc đó tao chưa giỏi, tao ngu, và tao cần việc làm.
Rồi mọi việc cũng quen, tao cũng gồng được 7 tháng, 7 tháng nó dài như 7 năm.. Tháng nào cũng lãnh được 6 -7tr (lúc đó lương vậy là ok rồi). Tao tằn tiện tiết kiệm vừa nuôi bà già, vừa đóng tiền lời. Hôm ca sáng thì tao dậy từ 5h để tắm rửa ăn cơm nguội với muối vừng để đi làm (tiết kiệm tiền ăn sáng) có hôm thì mua 1 bịch chè 5k để ăn sáng. Cơm trưa cty thì ăn thật no để bù lại.
Bọn làm nhàn hạ thì tụi nó ngồi máy lạnh nên ăn ít, ăn thanh ăn cảnh, còn tao làm như trâu húc mả bên dưới thì tao phải ăn cho no mới có sức làm, thật sự lúc đó tao ko biết cơm cty ngon hay dở, tao chỉ cố ăn thật no thôi. Lúc vào cty thì tao 55kg, vào dc 7 tháng là tao lên dc 60kg.
Lắm lúc máy sự cố phải đi ăn muộn, lên còn canh và ít trứng chiên tao cũng ăn, xin cơm nguội ăn thêm. Bọn làm lâu và có điều kiện nó nhìn tao ăn nó khinh lắm và buông những câu : ăn gì mà ăn kinh vậy mày, nhà mày ko có cơm à, xúc cơm to như cái mả tổ..... Tao nghe cũng tức lắm, nhưng nuốt cục tức đó xuống để ăn cơm. Dcm chúng mày đã nói những câu đó với tao, tao đã nghe và tao sẽ nhớ.. Lau nước mắt để ăn cơm và làm việc. Rồi sẽ có 1 ngày ai hơn ai, đường dài mới biết ngựa hay.....
Tao làm đc 8 tháng thì vào đợt cty bảo trì năm.. Dừng sản xuất 4 ngày để đại tu, thay thế sửa chữa những chi tiết thiết bị hư hỏng.. Do vừa làm vừa tìm hiểu nguyên lý, các thiết bị, vừa học lỏm bọn cấp bậc cao hơn nên tao khá rành về máy móc khu vực của tao.. Tao nhớ từng mã sensor, từng mã - công suất của motor, thậm chí bánh răng bao nhiêu cái, xích băng tải kích thước.... Tao cũng biết...
Tao nhớ hôm đó là ngày 9, ngày bảo trì cuối cùng, thì bộ phận tao vẫn chưa sửa chữa xong... Đứng tập trung lại chỗ đó để hỗ trợ cơ khí và điện sửa. Sếp lớn cũng xuống..
Lão sếp bộ phận tao thì chạy lăng xăng quát mắng tụi vận hành.
- Mã máy này bao nhiêu, đọc cho anh nhanh lên, bực bội thật.... Lão quát
Tụi vận hành chính máy đó thì lật đật chạy đi mở máy tính lên để đọc mã các kiểu, chụp hình mang xuống... Đây đây anh ơi..
- mã này là 2651M01, công suất 1775KW, motor kia hỗ trợ đề pa, nếu đề pa sai thì bị delay 1500s - tao lên tiếng.
Mấy sếp lớn quay qua nhìn tao, lúc đó tao hơi run vì sợ mấy ổng mắng cho cái tật tài lanh, kiểu mồm nhanh hơn não.
Tụi kia chụp hình mang tới thì giống mã như tao nói, còn công suất với thời gian tụi nó đéo nhớ , ấp a ấp úng.
Rồi gãy pas chân roller, có máy hàn nhưng phải đợi người của cơ khí lên làm, lúc đó tụi vận hành thằng thì đi uống nước, thằng lên phòng máy lạnh ngồi, thằng bấm điện thoại. Tao thì lủi thủi đi lấy vòi nước, bình cứu hỏa, dây điện chuẩn bị sẵn cho cơ khí làm, xịt nước ướt nền phía dưới để khi hàn ko cháy và gây phát sinh nguồn nhiệt ( quy tắc an toàn lao động, tml nào làm cty đều biết). Rồi bảo trì cơ lên hàn, hàn ko kịp, tụi mày biết 1 tháng cty tao sd bao nhiêu tiền điện không - đâu đó hơn 40 tỷ tiền điện cho 1 dây chuyền. Nên khi các bộ phận khác đã khởi động mà bộ phận tao chưa làm xong thì đồng nghĩa với việc tăng chi phí sản xuất.
Đọc mã que hàn, mã này tao biết hàn. Hỏi ý kiến sếp và được sự đồng ý, tao chui vào gầm máy hàn phụ cơ khí. Cơ khí hàn phía trên, tao bò hàn dưới gầm. Hơn 1 tiếng đồng hồ thì xong. Lúc này quần áo tao ướt hết phần vì nước xịt xuống nền lúc nãy, phần vì mồ hôi nóng, phần vì bụi bẩn dưới nền nhà xưởng. Quần áo thì lủng tùm lum vì sỉ hàn rơi xuống, mặt với mắt thì rát do hàn cường độ cao.. (tml nào bị bỏng mặt và mắt do hàn thì sẽ hiểu cái cảm giác sml này) - khó chịu vô cùng.
Rồi may mắn là máy cũng khởi động lại ok. Và bắt đầu sản xuất. Tụi vận hành bậc cao thì tập trung trên phòng ăn bánh mì và uống nước ngọt. Tao thì lúi húi dọn dẹp đồ đạc và dẻ lau rồi về máy ngồi. Tao đang rất đói nhưng đéo dám lên phòng vì ko ai gọi, với lại máy tao làm ở dưới và ko phải lúc nào cũng lên đó (có thể chúng mày sẽ chửi tao là sống sao để đéo ai thèm gọi. Đéo ai thèm nhìn). Nhưng nhân viên mới như tao, ko biết ăn nhậu và ko có tiền ăn nhậu thì chơi được với ai.. Lại thấp cổ bé họng.
- Bạn hãy ăn đi, bạn đang rất mệt phải không ?
Đang ngồi dưới đấy lau mồ hôi và nghỉ mệt tao ngước nhìn lên thì thấy sếp Hàn, ông này là giám đốc sản xuất..
Ông đưa ổ bánh mì và chai cocacola về phía tao và cười, tao đưa 2 tay nhận và cúi đầu cảm ơn..
Ông cười và đưa tay về phía tay ngỏ ý muốn bắt tay, tay tao thì đen đúa và dầu nhớt. Tao lau vội vào áo và chìa tay ra. Ổng bắt tay tao và vỗ vai cười cười....
Tao giở ổ bánh mì ra thì thấy rất ngon, tao lấy tờ giấy sạch bọc lại cho vào túi áo khoác để dành lát về cho mẹ, tao làm 1 hơi hết chai coca.. Đã thèm và có tí ngọt ngọt vào người dễ chịu hẳn.
- 2 ngày hôm sau thì có thông báo gọi lên phòng họp. Tao lúc này sợ, sợ bị mất việc làm. Hoang mang suy nghĩ là đã đắc tội với ai, hay làm sai cái gì mà bị gọi lên đột xuất thế này... Hàng trăm câu hỏi vì sao ?.
Khẽ mở cửa ra thì thấy ông Sếp hôm nọ đưa ổ bánh mì đang ngồi với trợ lý của ổng (bé trợ lý người Hàn tên Yerin, cũng là phiên dịch luôn, sau này có đi chơi với tao vài lần). Và idol của tao. Cả 3 đang ngồi đợi.....
Tao gật đầu chào và ngồi xuống đối diện với cái ghế để sẵn... Sợ sệt và lo lắng.
- Dạ, chào giám đốc và ac. Hôm nay gọi em lên phòng họp có chuyện gì ạ, e vi phạm nội quy công ty hay không đáp ứng được nhu cầu công việc ạ.. Tao ấp úng lên tiếng
- chào bạn, tôi là giám đốc sản xuất, bạn đã biết tôi, và tôi cũng biết về bạn - giám đốc lên tiếng và có idol phiên dịch lại.
Do lúc này tao không biết nhiều về tiếng Anh nên nghe câu được câu không và cần phiên dịch.
Tôi đã xem hồ sơ làm việc của bạn, bạn đã cố gắng hơn 8 tháng qua tại đây, và tôi thấy thái độ làm việc của bạn rất tốt, bạn có muốn cố gắng và gắn bó lâu dài tại đây ?
- thở phào nhẹ nhõm, tao gật đầu đồng ý. Tưởng bị đuổi việc
Dạ có, tôi cần 1 công việc ổn định và sẽ gắn bó lâu dài, tôi sẽ cố gắng hơn ạ. Mong ông cho tôi 1 cơ hội để được tiếp tục làm việc - tao trả lời
- ok, tôi cần bạn cố gắng hơn, nhiều hơn nữa.
Rồi ông quay qua nói với mr V idol, hãy sắp xếp 1 vị trí mới cho anh ấy, tại bộ phận đó. Tôi muốn anh ấy làm việc ở vị trí cao. Hãy làm việc với trưởng bộ phận trên đó và xuống gặp tôi... Tao nghe loáng thoáng được như vậy thôi....
Trao đổi thêm 1 lúc thì tao đứng dậy chào 3 người rồi về lại vị trí làm việc. Trong lòng mừng lắm, nhưng trúng vé số mấy tml ạ. Tao lượn vào toilet alo liền về cho mẹ tao báo tin vui.. Báo tin tao sắp được lên 1 vị trí mới, vị trí mà tao ao ước, đứng làm chân tay mồ hôi nhễ nhại ở dưới mà mỗi khi nhìn lên phòng máy lạnh với ae ngồi trên đó cười đùa làm tao cũng vui theo..... Đâu ngờ rằng ngày tháng nhọ hơn chó mực bắt đầu