• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Thời sự Truyện thằng chiên đậu

Căng lủng lủ

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Tiếp 2

Có những giây phút, tình cảm lấn át lý trí, con tim trở nên yếu mềm, các nhà tâm lý họ gọi là "yêu mù quáng". trở lại với thực thế, thời đại nào còn anh hùng với siêu nhân, muốn giúp, hay bên ai đó thì cần phải người thật, làm những việc thật. khoẻ mạnh về thể chất, cũng như kinh thế. không làm mà đòi có ăn, thì có ăn đầu bờ "giáo sư Huấn rose dạy rồi".
Thời tiết những ngày tháng 3, lành lạnh, gió thổi đìu hiu, làm cho con người hay nghĩ về những mối tình chỉ có trong các cuốn tiểu thuyết ngôn tình. Tình gì chưa biết, nhưng sáng ra xúc miệng vẫn là tạ 2 đậu đã . em Mẫu xuất hiện:
• Mẫu: anh dạo này có vẻ thân với chị Kho nhỉ. đi ăn, cà phê, còn đi dạo, hừm, anh có biết bà ấy đang yêu người ngay trong bếp này không?
• Tao: thế à, theo em thế nào là tình yêu, hay chỉ là chuyện lên giường, đến bên nhau về thể xác. . .
• Mẫu: (mặt ngắn tũn nói) anh luyên thuyên gì đấy, em chẳng hiểu!
• Tao: keke, lát nữa nghỉ, cho anh ôm cái, anh giải thích cho.
• Mẫu: ông linh tinh, lúc nào cũng đùa, người ta quan tâm, mới nói, còn đâu kệ ông!
em Mẫu nói xong hậm hực quay đi, tao nói với theo:
• Tao: NHỚ LÁT NỮA NHÉ, ANH ĐỢI NGOÀI CĂNG TIN NHA.
chưa kịp cười hết, lão 85 đứng ngay sau nói:
• Lão 85: đm thằng này bắt đầu hơi bị loằng ngoằng đấy, không khéo đổ máu ở bếp này đến nơi, yêu mới đương.
• Tao: (cười) không có gì đâu anh ơi. anh yên tâm, em tuy nhìn công tử thế này, nhưng máu em tanh khó xơi lắm.
lão 85 vỗ bộp bộp vào vai tao nói:
• Lão 85: thằng này khá, lính nó phải thế, thích thì chiến.
Sau buổi tối cà phê hôm đó, bây giờ chạm mặt ở đâu, em Kho cũng nở nụ cười rất tươi bằng cái miệng chúm chím của mình, tao cười lại. chẹp, miệng thế kia mà kèn sáo thì max của max. đm tử vả vào cái suy ngĩ bậy bạ đó. hí hí.
8h tối, ra ban công hút thuốc, vẫn không thấy em Kho về. em Mẫu đứng cửa phòng nhìn sang, giọng mỉa mai:
• Mẫu: ngóng chị Kho hả? chị ý ở lại "tăng ca" với bếp trưởng rồi.
tao tiến tới em Mẫu nói:
• Tao: hình như có người hôm nay ở bếp ăn nhìu ớt hay sao mà có mùi ghen ở đây nhỉ!
• Mẫu: ai thèm ghen, em với anh là gì mà ghen, anh đừng tưởng bở.
• Tao: không biết ai tưởng bở, lúc trưa bảo ra căng tin anh ôm cái, không thấy đâu, làm anh đợi hết cả buổi, thuốc cũng nhịn từ sáng đến giờ luôn.
• Mẫu: anh bỏ thuốc đi bổ béo gì đâu, em không thiich con trai hút thuốc, ôm thì riêng tư, anh cứ tự nhiên như ruồi ý, sợ mang tiếng cọc đi tìm trâu lắm.
• Tao: thế em không biết trước khi nổi tiếng người ta phải mang tiếng à? hehe.
• Mẫu: chịu thua anh, nhưng không hiểu sao, nói chuyện với anh em không bực nổi, cho dù anh rất lý sự, ngày đi làm mà không ra chém gió với anh mấy câu lại thấy thiếu thiếu!
nhìn mặt em Mẫu trông mùi mẫn lắm. tao đẩy em Mẫu vào phòng, lấy chân khép cái cửa lại, nói thế bây giờ riêng tư rồi, có cho anh ôm không? em Mẫu gật đầu, thỏ thẻ, anh chốt cửa vào đi. quay lại chốt cửa, thì em Mẫu ôm tao từ phía sau rồi
• Mẫu: không thích anh đi cùng chị Kho đâu, thấy anh chở bà ý, em khó chịu lắm.
tao quay lại ôm em Mẫu vào long
• Tao: ghen à baby?
em Mẫu chỉ gật đầu, 1 nụ hôn đã xuất hiện, đôi môi nhỏ bé mọng nước của em Mẫu đang uốn lượn trong miệng của tao, tiếng chóp chép khiến phần con trong Tao trỗi dậy, thằng nhỏ như mách bảo,
“nhanh mẹ mày lên, bố mày nhịn mấy tháng rồi”.
không để thằng nhỏ thất vọng, miệng hun, 1 tay bóp vú tay còn lại tụt quần em Mẫu xuống, có phải động tác quá nhanh hay không mà cả quần chip của em Mẫu cũng đi cùng luôn. nước nguồn vĩnh hằng ở 1 cái khe mà ai cũng chui ra từ đó, tuôn chảy ướt nhẹp. tao quay em Mẫu lại, úp mặt vào tường, tư thế doggy đứng chuẩn bị thi triển. Em Mẫu đột nhiên quay lại, kéo quần lên ôm tao nói:
• Mẫu: hic em xin lỗi, em chưa sẵn sàng, mình đi xa quá rồi, em thích được ôm anh thế này mãi thôi.
đm mày thích nhưng tao không thích, thương hại thằng nhỏ, cá nằm trên thớt rồi, còn nhảy mất. huhu. tao nói:
• Tao: người xin lỗi phải là anh, thui đi ăn kem nhé, thời tiết đẹp thế này mà ở phòng có lỗi với thiên nhiên quá.
chở em Mẫu lượn lờ, mà em ôm tý ngạt thở, biết em thích ôm rồi, nhưng nhất thiết phải như này không? đời còn đẹp anh éo muốn thuê mấy anh da đen bê quan tài đâu. em nói:
• Mẫu: em cảm tình với anh ngay từ hôm đầu anh đến ở, anh nhẹ nhàng không vồ vập, có gì đó hơi bất cần, không như mấy thằng theo đuổi em, cứ dình dình là đè con người nhà người ta ra ngay từ hôm đầu gặp nhau ý. rùi hôm sau anh dìu em lên phòng. hic, thế là từ đó, hôm nào cũng nhớ anh, em còn giả vờ đi vào tổ nấu để được gặp anh, thấy anh đi cùng chị Kho, em như muốn phát điên ấy. em cũng không biết như vậy có phải là yêu không, nhưng lúc nãy nụ hôn đó là chân thành. ("tui biết rồi, nước chảy như suối thì không chân thành, thì chân đất à"). em sợ anh có người khác rồi, coi như em trò đùa thui.
• đến lượt tao nói: bây giờ nghe anh này, thứ nhất anh chia tay người yêu trước khi xuống đây rồi, thứ 2 anh không bao giờ nghĩ em là trò đùa, anh còn chưa biết cảm ơn em thế nào, khi anh mới đến môi trường mới, chỉ có em vs lão 85 giúp anh làm quen với những gì xung quanh, thứ 3 chuyện tình cảm cứ để nó diễn ra 1 cách tự nhiên, cái gì đến nó sẽ đến, anh cũng không bao giờ đi quá giới hạn khi em chưa sẵn sáng đón nhận, hiểu không baby?
dừng xe lại 2 đứa lao vào nhau, 1 nụ hôn hoang dại ngay dưới ánh đèn đường vàng, bóng 2 người trên xe đang dính vào nhau trải dàiiiiiiii, cảnh tượng thật là đẹp, nó hợp với cả không gian, thời gian lúc bấy giờ. vẫn đang trong cơn phê, tiếng còi cơ động làm mọi thứ vụt tắt. đm.
Anh chị vui lòng cho kiểm tra giấy tờ tuỳ thân, đây không phải nhà riêng mà thể hiện tình cảm thái quá như thế. Chuyện giao lưu với cơ động đối với tao như cơm bữa. Ngày trước làm bar, về đêm hôm nào mà chả thấy các anh, vắng các anh lại thấy không yên tâm vì cướp giật ý. Tao lấy giấy tờ ra, đủ hết. em Mẫu sợ sệt lem lép đứng cạnh tao, tao trấn an:
• Tao: em không phải lo, mình làm gì sai đâu, có ai cấm người dân hôn nhau ngoài đường đâu.
Đến khi các anh chuyển sang nhắc nhở: “về lắp cái gương vào” thì thấy có 1 trong 4 anh soi đèn thẳng mặt tao hét lên:
• Anh cảnh sát: Ơ, đm thằng V, tao Q vodka pháo binh 304 đây, trước đóng quân ở BG, tao hay trốn xuống bếp, cầm chai vodka, trong đựng rượu táo mèo ngồi với mày cả đêm đây, không nhận ra tao ư?
Tao nói: bỏ cái đèn ra, chói không nhìn thấy gì!
Tắt hết đèn, tao nhận ra ông cơ động này là bạn lính trước của mình, anh em ôm chầm lấy nhau, em Mẫu chắc éo hiểu chuyện gì đang ngơ ngác vkl. Cảnh tượng anh em lính thời bình toàn ăn với tập trong thao trường, vô tình gặp được nhau thấy mừng lắm rồi, thì mới thấy ngày trước ông cha ta xương máu như thế nào để có được cuộc sống an bình như ngày hôm nay!
Lấy số điện thoại chém gió mấy câu rồi té, vì đang trong giờ đi tuần, nó không bỏ về được, chứ không chắc cũng phải hết đêm nay. Hoá ra là nó đi lính về, đi tiếp lính nghĩa vụ, có ông bác họ nào xin cho, giờ làm cơ động khu này. Đúng là trái đất tròn thật, trên đường đời tấp nập vô tình ta lại đâm sầm vào nhau.
Về đến xóm trọ, cũng gần 11h đi qua phòng em Kho, tắt điện rồi, lại ăn cái nhéo của em Mẫu:
• Mẫu: anh đừng có vớ vẩn.
đm, nói yêu đéo đâu, mà định quản mình rồi. em Mẫu bảo tiếp:
• Mẫu: sang phòng em ngủ, em vẫn muốn được ôm thêm.
• Tao: thôi, hôm nay thế đủ rồi, sang đấy có ngủ nổi không, anh sợ không giữ được mình lại làm trò đồi bại lắm.
• Mẫu: em có cần anh phải giữ mình đâu, cứ hết mình đi, hehe. trêu thế thôi ai có phòng người ý ngủ, em để dành tình yêu ạ!tình yêu ngủ ngoan nhé, sáng em gọi sớm đi bộ đi làm.
Thế yêu nhau ngày nào mà tình yêu, vừa nói không cần giữ mình xong, đệch. Bọn con gái đúng là loài động vật khó hiểu nhất hành tinh này.
Và rồi tháng làm đêm cũng đến, tao không ngại khoản đêm lắm, vì làm bar nó quen rồi. Vẫn nụ cười đó mỗi khi chạm mặt em Kho, còn em Mẫu thì vẫn vậy, nhắng nhit, quấn quýt, hình như cũng muốn thể hiện với mọi người ở bếp tao là người yêu em, đang làm chạy vào lau lau mồ hôi trên trán cho tao. Nóng bỏ mẹ, chỗ nào mà chả có mồ hôi, lau chán không ăn thua đéo gì.
Làm được 1 tuần thì em Kho lên làm cùng ca đêm, em Mẫu chuyên ngày thì phải. Chạm mặt em Kho nhiều hơn. Làm thời gian cũng được nấu thêm các món khác, tạ đậu tránh xa cuộc đời tao rồi. Hôm đó, đi sớm lên vào văn phòng lấy thực đơn, thấy em Kho ở trong đó với thằng Bếp Trưởng, thái độ lấm lép nhìn tao, chắc lại khua khoắng gì rồi. Tao bình thản nói, anh cho em xin thực đơn ca đêm hôm nay của tổ nấu, Bếp Trưởng đưa cho tao bằng thái độ lồi lõm vkl. Đi ra, em Kho cũng đi ngay đằng sau. Rồi làm việc bình thường, hôm đó nấu món thịt bò sốt vang, thiếu mất hoa hồi, ông TT bảo đi vào trong kho bảo nó xuất thêm cho.
Cầm cái muôi to như cào của Trư Bát Giới, vừa mở cửa kho vừa nói to, cho anh ít hoa hồi em ơi. đm, giật mình thấy em Kho ngồi đó.
• Tao: ơ tôi tưởng bà xuất nhập hàng thôi mà?
• Kho: ca đêm ít suất ăn hơn lên tôi kiêm luôn, làm gì giọng hách dịch thế.
• Tao: hihi, đâu có tưởng vẫn thằng cu em kia lên tếu táo cho vui, ai biết đâu lại gặp người nhà của quản lý ở đây!
• Kho: (sầm mặt xuống) ông thôi đi không, ông không trêu tôi ông không chịu được à!?
• Tao: ai biết đâu thấy lúc nãy ở trong văn phòng. . .
• Kho: ông đừng có nghĩ linh tinh, đây cầm ra nấu đi, nấu cho cẩn thận không công nhân nó kêu, thì hết to mồm.
Tao tiến lại gần, em Kho hét lên:
• Kho: ÔNG ĐỊNH LÀM GÌ?
• Tao: ai dám làm gì bà, chỉ là muốn nói với bà, ở bên ngoài tôi không biết nhưng nếu có cuộc thi hoa hậu mặc đồng phục bếp, bà dành vương miện là cái chắc, nhìn vẫn xinh lắm.
Tao quay ra luôn, để lại ánh mắt thơ thẩn của em Kho phía sau. Đi ra lão 85 trêu:
• Lão 85: mày ngủ trong ý à, camera ở khắp bếp đấy liệu hồn.
• Tao: (cười) anh làm như em ngốc lắm không bằng!
rồi kể cho lão nghe vụ gặp thằng lính cùng đơn vị làm cơ động hôm trước.
• Lão 85: thế hôm nào mày gọi thằng ý đi anh em giao lưu, nhạt mồm nhạt miệng tuần nay rồi.
• Tao: Ok luôn anh ơi, tưởng gì nhậu vs chém gió với em sở mẹ nó trường rồi.
Sáng hết giờ làm, qua quán cháo lòng tiết canh tạm ứng mấy chén cùng lão 85, uống rượu sáng mệt thật, tắm xong lên giường nghe nhạc cho dễ ngủ thói quen của tao từ thời cấp 3 rồi.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, đm ai gọi gì giờ này không biết. Lồm cồm bò dậy mở cửa, em Kho, ông ngủ chưa, tôi vào được không. em Kho đi vào ngồi ở giường, tao thì mỗi quần đùi lên chui vào chăn luôn, thời tiết tầm đó không nóng không lạnh bật quạt đắp chăn là thích nhất.
• Kho: hôm qua ông thấy tôi trong văn phòng, chắc ông nghĩ tôi. . .
em Kho co 2 chân lên giường ngồi bó gối ủ rủ. Chắc em Kho vừa tắm xong, tao thấy tóc còn dính nước, mặc cái áo sơ mi trắng dài kiểu giấu quần ý. em ngồi tư thế đó nhìn mẹ thấy quần lót đỏ lấp ló bên trong, mẹ kiếp định hấp diêm thị giác mình hay sao mà ăn mặc khêu gợi thế này, thằng nhỏ lại tỉnh giấc. Trên bảo dưới không nghe, nếu đang cầm cái muôi của Trư Bát Giới có lẽ khảo cho nó phát rồi, cứ ngóc đầu lên làm gì, may có cái chăn nó che, không thì 1 lớp vải quần đùi không đủ để lấp đi vẻ hùng vĩ của thằng cu em. Hí hí.
• Tao: không nghĩ gì đâu, tôi lúc đó vô tình đi vào thôi, từ sau đi vào tôi gõ cửa cho.
em Kho cứ thế oà khóc, nước mắt chảy dài trên má, mếu máo nói
• Kho: tôi không làm ở đây nữa, ai cũng coi thường tôi, cả ông cũng thế.
Tao thì sợ nhất là độ cao thứ 2 là nước mắt của con gái, kiểu solo 1-1 như này thì chịu chết. Cảm giác nhìn con gái khóc, mình như thằng bất lực, kém cỏi vl ý. Hiz.
Ý nghĩ làm Ro Bin Hút lại xuất hiện, tao đứng dậy lấy giấy ăn cho em Kho. Tao đứng dưới đất em Kho vẫn trên giường, định là ngồi xuống cạnh vỗ về an ủi, thì em Kho ôm mẹ lấy ngang người tao rồi. Tay em gần như chạm vô mẹ thằng nhỏ, đm cu nhỏ đã dậy rồi, nay có tý động chạm lại càng bành trướng "thằng nhỏ bảo với thằng to, lần này mày lừa bố, bố tự cắt cho khỏi phải thòm thèm".
Ý nghĩ anh hùng vừa qua, ý nghĩ tà dâm lại đến, cảm xúc lẫn lộn éo biết phải làm thế nào, cứ để thế này thằng em nó cướp cò thì nhục mặt. Tao ngồi mẹ xuống đất, em Kho vẫn ngồi trên giường, chân buông thõng xuống. Tao tựa đầu vào chân em Kho, đm lâu ngồi đất lạnh vkl.
• Tao: tôi không coi thường bà gì hết, chuyện hôm trước bà nói, tôi vẫn nhớ từng từ, từng chữ. Trưa đến nơi rồi, ngủ nghỉ thôi tối còn đi làm.
em Kho kéo tao dậy, 2 tay đấm đấm vào ngực tao, vẫn mếu máo giọng bắt đền
• Kho: sao anh không xuất hiện sớm hơn, sao anh bây giờ mới đến đúng lúc em đau khổ nhất thế này. . .
đm làm anh khó lắm, phải đâu chuyện đùa. Nâng cằm em Kho lên, tao nói
• Tao: không có gì là sớm hay muộn, quyết định do con tim mình thôi, hoà cùng nhịp đập rồi thì chuyện gì cũng sẽ vượt qua, em hiểu không hoa hậu của bếp.
• Kho: (phì cười) lúc này anh vẫn chọc em cười được.
Chúng mày biết rồi đấy, 2 người ngồi trên giường là tư thể khó thi triển nhất, đến hôn còn thấy mỏi. Vậy là nằm ra giường ôm em Kho vào lòng. em Kho nói tiếp:
• Kho: em thích được anh ôm như thế này!
vl nhỉ, con gái chỉ thích mỗi ôm thôi à???, mắt em nhìn tao đắm đuối, em lại nói:
• Kho: anh nhắm mắt vào đi
tao cười trả lời:
• Tao: anh không thích hôn vào má rồi chạy về đâu phòng đâu
Mồm nói vậy nhưng mắt tao cũng nhắm rồi. Cảm nhận đươc bờ môi ướt át của em Kho đang xâm chiếm lãnh thổ 1 cách nhẹ nhàng, người ta đi cướp đất chiếm thành thì nhanh, dứt khoát, em Kho lại khác, từ tốn và chậm dãi. Đến khi 2 chiếc lưỡi chạm vào nhau thì trên người 2 đứa đã không còn một mảnh vải. Đôi bàn tay mọi ngày chiên đậu nay có cơ hội thể hiện trên 2 quả đào tiên chín mọng, 1 bên đầu ti thụt, quá kích thích tao cho tay xuống cái khe đó, không phải là suối hay sông mà lũ quét về, nhầy nhụa. Tay em Kho cũng di chuyển xuống mà cầm mà vuốt, thằng nhỏ thoả sức cương cứng hết sức! thằng nhỏ kiểu như muốn nói, anh cứ để em thể hiện. Tao di chuyển dần xuống bộ ngực của em, mút lấy mút để, tiếng mèo kêu lại vang lên, nhưng lần này không phải ở phòng bên mà ngay cạnh tao.
Có lẽ nên đứng dậy đóng cửa và lấy bao! đàn ông chúng mình nên có những cái cần thiết bên mình, em Kho thì thầm:
• Kho: anh không tin em ư, anh cho ra là được mà!
ừ thì nhân trần, tầm này liêm sỉ gì nữa! mở màn bằng tư thế truyền thống, rồi doogy, cặp mông hôm trước mới chỉ được sờ, nay đã ngay trước mắt cộng với tiếng kêu quen thuộc:
• Kho: em sướng quá, nữa đi anh, sâu vào. . .
lâu ngày rồi không được tập luyện, thằng nhỏ đầu hàng sau 20 chục cái sâu vào. Bao nhiu bí bách phun hết lưng em Kho, ngửa mặt lên trần nhà đầy thoả mãn. Với ít giấy ăn lau cho em Kho, nằm xuống ôm em, thì thầm:
• Tao: em tuyệt quá!
• Kho: anh cũng thế ~ em Kho cắn khẽ vào tai tao nói.
Chìm vào trong giấc ngủ, chuẩn bị cho những ngày tháng nhiều biến cố phía trước, đâm lao rồi phải theo lao thôi.
Tiếng chuông báo thức vang lên, mở điện thoại ra,18h rồi làm nháy ngủ ngon wa. ko thấy e Kho đâu, chắc dậy đi làm trước. vệ sinh cá nhân xong đi ra, máy báo có tin nhắn của e Kho "e vẫn phải đi làm sớm hơn anh, lên e đi trước rồi. E mua bánh mỳ để ở bàn đó, a ăn hết rồi đi làm nhé, trông a lúc ngủ đáng iu lắm. hun a". nhìn vào màn hình điện thoại, mà cười như kiểu của tao bây giờ chỉ có thể là đang đọc tin nhắn của gái gửi cho thôi.
Vừa lên xe, có chuông điện thoại, e Mẫu gọi. vlon, hay con bé này hôm nay nó nghỉ làm về nghe thấy tiếng mèo kêu bên phòng mình nhỉ. Alo, a đi làm chưa, đứng đợi e ở cổng nhé, e bảo cái này! giọng e Mẫu qua điện thoại cũng hay đấy chứ, nhưng ko biết nó có âm mưu gì ko. Đứng ở cổng đợi, hút dở điếu thuốc thấy e Mẫu từ xa, vội vàng dụi điếu thuốc đi. Mẫu tiến lại gần nói, a vừa hút thuốc đúng ko, hừm. Anh cầm ít sữa, để vào tủ loker ý, làm đêm nhanh mệt, lấy ra uống dần nhé. e Mẫu đưa cho tao mấy lốc sữa tươi.
Tao nói, a ko thích sữa này, thích sữa của baby thôi, hehe. lương thấp rồi, e mua làm gì,chay e cầm về đi.
E Mẫu nói, a có thích ăn véo nữa ko, mà cứ chọc e, cái này e xin được a cầm vào đi. Này, đi làm trái ca với e phải ngoan đấy,cở bếp e có vệ tinh hết rồi a liệu hồn.
Tao té luôn, đứng đây với e Mẫu đúng lúc bếp ra ko hay cho lắm, mọi người đồn đoán linh tinh, sống an nhàn cho lành. tay cầm sữa, tay cầm bánh mỳ (mang vào bếp ăn luôn):
Người đàn ông tham lam
Mãi là anh
Một bàn tay năm ngón
Anh chẳng biết chọn ai
Chẳng cần anh thêm bận tâm
Người ra đi sẽ là em
Để cho anh ...
Được ấm êm bên người
Lẩm bẩm mấy câu hát, nghĩ lâu rồi cũng chưa hát hò gì, lát vào bếp nói chuện với lão 85 hô hào anh em làm bữa, sắp có lương rồi. đm, đúng là đang vui thì đứt dây đàn, buồn ngủ lại gặp chiếu manh, đang cơn khát nước gặp ngay anh đái đường. qua chỗ nhập hàng thấy e Kho đang đứng cùng lão BT, hãm thật. Tao nhìn cười cái rồi đi qua, e Kho như tránh ánh mắt của tao. Thấy tiếng lão BT, cháu sếp đấy phải ko, nhìn khệnh khạng nhỉ.
Hôm đó tao nấu món đậu sốt tứ xuyên, cứ nghĩ thoát được món đậu chiên lại ăn ngay quả đậu sốt, kém 10kg là đầy 1 tạ. kiếp trước mình có thù với ai tên là Đậu ko biết. Làm đêm ít việc hơn, lên anh em rảnh háng chém gió, đang giải thích cho anh em trong tổ tại sao lại gọi Trần Duy Hưng là con đường tình yêu. haha.
Ông TT đi ra quát nói bé bé thôi, ầm ầm hết cả lên, cái thằng kia mày ít pha trò thôi (thăng kia là tao), mày đi vào văn phòng đi BT gặp. ớ hay, BT có việc gì liên quan đến mình nhỉ, hừm hay lão biết chuyện gì của e Kho rồi. thôi trèo lên lưng hổ rồi, có xuống thì cũng éo xuống được, vào thì vào sợ mẹ giề.
Lão 85 có vẻ thấy được nét mặt của tao, lão đi cùng 1 đoạn, lão nói mày có gì ko đấy, nếu mà chót rồi thì ko sao pải xoắn, dám làm dám chịu, tao đứng ngay ngoài này. Mở cửa bước vào, lão BT một mình ngồi đó, lão bảo cậu là V đúng ko? Ngồi xuống đi. dạ vâng. tao trả lời và ngồi xuống.
Lão BT nói tiếp, hôm nay cậu nấu món đậu sốt đúng ko?tao gật đầu, lão tiếp tục.Tôi thấy nó nhạt, ăn món sốt đậm đà hơn.
Tao nghĩ thực đơn ở bếp công nghiệp này ko có gì phức tạp, tao nấu được hết, nhưng mình mới lên cẩn thận vẫn nhờ lão TT chek lại trước khi ra đồ mà. Nghĩ thế nào tao nói thế đấy,
Tao nói , nhạt lắm hả anh? e nghĩ là mình nấu nhạt nhạt, bạn nào mà thích ăn đậm hơn họ có thể cho thêm tương ớt hay xì dầu, chứ đậm đà quá lại khó thay đổi. với lại trước khi ra đồ a TT kiểm tra rồi ạ.
Cứ thế là thằng BT quát ầm lên : Vậy là cậu ko nhận mình sai đúng ko, cậu nghĩ tôi ko bằng TT của các câu đúng ko! tôi là cái gì ở đây? ơ hay,làm đéo gì phải giống lên như chọc tiết thế.
Tao nói : anh làm gì mà phải nói to thế, chuyện nó chỉ là nhạt thôi, lần sau e sẽ nấu đậm hơn, mà có món đó, thì có thể để người # nấu được mà, a đứng có quan trọng hoá vấn đề lên thế.
Lão nói to hơn : như vậy là cậu trốn tránh trách nhiệm phải ko? cậu ko lắng nghe góp ý, lại còn giọng điệu ko tôn trọng tôi.
Đến bây giờ thì vlon rồi đấy, nhưng trong công việc làm nhiều nơii rồi tao hiểu "thứ nhất sếp ko bao giờ sai, thứ 2 sếp sai xem lại điều thứ nhất. Cũng như ngày xưa trong lính, thủ trưởng luôn luôn đúng". Tao kìm lòng, giữ cái đầu lạnh.
Tao nói, e thấy anh ko được bình tĩnh cho e lắm, nếu ko còn gì nữa e xin phép ra ngoài tiếp tục công việc.
Đúng lúc ý e Kho đi vào, thấy tao đứng đó chắc ngạc nhiên lắm. Lão BT to mồm : đi vào pải gõ cửa chứ, có việc gì ?
Khổ thân e Kho chắc ngày bình thường ko pải gõ cửa bao giờ, nay bị mắng oan. keke. Lí nhí e Kho nói : e đưa a hoá đơn của nhà cung cấp, a ký xác nhận cho họ còn về,
Lão BT hạ giọng để ở đấy, lát tôi ký mang ra sau. e Kho đi ra, tao đi ra theo luôn. BT lại nói, tôi ko thể chấp nhận đươc 1 nhân viên mới như cậu, thái độ làm việc thì ko hợp tác, tụ tập mọi người trong tổ nói chuyện riêng trong giờ làm, cậu đừng nghĩ cháu sếp thì muốn làm gì thì làm.
Ở đời tao gét nhất kiểu cậy quan hệ này nọ ra oai, hơn phân người #, rồi cạnh khoé mỉa mai như thằng BT này. Bố mày nhịn mày lâu lắm rồi đấy. Tao quay lại, tao nhìn lão BT.
Tao :thế bây giờ a muốn gì?tiếng việt mẹ đi cho dễ hiểu!
Lão 85 hình như thấy ầm ầm lên đi vào, có vẻ thấy tình hình căng, lão 85 nói :
Có gì sếp nóng thế, em nó mới làm có gì ko biết , để bọn chỉ dần dần, làm đêm mệt mỏi lắm rồi, sếp giừ gìn sức khoẻ còn chăm lo công việc chung cho cả bếp! thôi thăng này, đi ra ngoài làm đi còn đứng đấy à, lão 85 vẫy tao ra.
Taoo đi ra, nhưng vẫn thấy lão nói gì thêm với thằng BT (dm tầm này pải thằng rồi). đến giờ nghỉ anh em ra ngoài hút thuốc, lão 85 kêu tao ngồi riêng nói chuyện. châm điếu thuốc lão nói :
Tao nhắc nhở mày trước rồi, cho dù mình có đúng đi nữa, thì phần thiệt vẫn về mình, thế lúc đó tao ko vào mày định làm gì, đánh nhau chắc. Tao chửi thề
Dm nhà nó e làm gì đâu, nó chửi e thế nào cũng được, nhưng nó lôi cả cháu sếp cháu siếc ra cạnh khoé, e điên quá làm gì thì chưa biết, đúng lúc a đi vào.
Bấy giờ lão T Trưởng lên tiếng, tao rất thoải mái với chúng mày, còn mày (ý lão nói tao ) hỏi tất cả anh em trong tổ, đã khi nào tao quát mắng chúng nó chưa, đây là chỗ đi làm , mày làm gi biết suy nghĩ, đừng để ảnh hưởng anh em trong tổ. Còn chuyện lúc nãy như thế nào tao cũng biết hết rồi, nó thích thì hẹn ra ngoài , mày với nó tay đôi, xong xuôi thì giải tán.
Tao im lặng 1 lát, rồi nói. Đánh nhau e ko sợ, chúa băng hà vua cũng hy sinh ,riêng nó e tin là đập chết. Chuyện cũng xảy ra rồi, a cho e xang ca ngày làm, em ko muốn gây rắc rối , phiền anh em trong tổ.
Lão 85 nói, mày làm tổ này sao pải đi đâu, a TT và tao muốn tốt cho mày thì nói thế, dm lại tự ái hả!
Lão TT nói luôn, thằng 85 nói đúng đấy, ko pải đi đâu, làm tốt việc của mình là được, cuối tuần này về nhà tao làm con cá anh em hàn huyên, thôi giải tán vào làm, hôm nay tao mời nước. Tao ko nói gì chỉ im.
Điện thoại rung, e Kho nhắn tin " a có sao ko, lúc nãy e thấy a mới BT to tiếng quá".
Tao ntin lại "ko sao, chuyện công việc ý mà, Sợ hả hay lo cho a.hihi".
E Kho ntin " e ko sợ chỉ thấy cảm giác bất an, nghĩ đến anh....vì e ảnh hưởng đến công việc của anh".
Tao trả lời " ko làm đây làm chỗ # , thiếu gì việc. E nghỉ lát đi, còn làm đến sáng nữa"
E Kho "dạ vâng ạ, anh cũng thế nhé"
Nhìu lúc chỉ 1 , 2 tin nhắn tình cảm nhẹ nhàng cũng làm cho mình trở lên hạnh phúc. Điều hạnh phúc thì luôn ở quanh ta, có cảm nhận được ko là do suy nghĩ của mỗi người mà thôi.
Cuối tuần đó làm một bữa ngất ngây bên nhà lão TT, lết về đến phòng nằm vật ra giường. Rượu nhập tâm , tà dâm trỗi dậy. dm, nhưng làm éo có ai mà dâm mới dấm, e Kho thì về quê, hôm trước tao vừa đưa ra chỗ cao tốc bắt xe về. E Kho nói, căng thẳng nhìu chuyện về nhà với mẹ mấy hôm cho thoải mái, trước khi lên xe e còn dặn tao, "e ko muốn hôm tới e lên , a ra đón e mất đi sợi lông nào đâu đấy, đừng có nóng quá làm điều gì, nhớ chưa", dạ vâng ạ! E Mẫu thì đi làm chủ nhật.hey.
Nghịch điện thoại vậy. Thời đó smatfone còn hạn chế ,ko như bây giờ vào zalo tìm quanh đây được khối e. Mỏ vàng đây mà mình ko biết, từ lúc xuống làm quanh quẩn với e Kho , e Mẫu mà đau hết đầu.
Có 1 e nich zalo là Mây, vào xem ảnh cũng thấy gì và này nọ phết.
Tao ko có thói quen inbox trực tiếp, vì có inbox các e cũng éo trả lời đâu. Tao cứ vào like dạo, thả cmt ở mấy stt của các em, e nào trả lời thì mình nói chuyện. Như thế nó dễ hơn, có cái chủ đề để nói ,để đưa đẩy. Inbox thì sao,e ở đâu, e làm gì, e ăn cơm chưa, e đi ị chưa ....chấm mẹ hết. Có mùa quýt éo tán được gái.haha.
E Mây đăng stt "Có con sóng nào ko xô vào bờ đâu anh". Tao cmt " bờ có ra khơi cùng sóng ko".
E Mây trả lời ngay "bờ ko biết bơi, thôi ở trên đất liền cho lành, ngoài đó cá mập nguy hiểm lắm".
Tao cmt "ko biết bơi, thì anh dậy. Biết bơi rồi thì ăn món Cá Mập chiên xù nhé".
E Mây " biết nấu ko mà tinh tướng thế ".
Tao "E vào inbox đi , a gửi cho cái này"
Thế là vào inbox, e còn nhắn tin trước luôn. Tao gửi cho e cái ảnh Tao đang cầm quả muôi Trư Bát Giới, với dòng tin nhắn phía dưới "Mây có tin là a nấu được tất cả những con vật có ý định ăn thịt Mây ko?: D".
E trả lời cười hihi, a vui tính quá! A làm trong bếp của Ss ak, e cũng đi ăn ở đó sao ko thấy a nhỉ.
Suốt ngày trốn ra ngoài cổng hút thuốc, thấy thế éo nào được.
Tao nhắn tin lại " dạ, a cũng ít ra bên ngoài lúc các bạn công nhân đi ăn, vì còn chiên cá Mập . ".
E Mây trả lời "cá mập em ko ăn đâu, e chỉ cần ai nấu kom cho e thui".
Thế là gửi số điện thoại cho nhau, cái thể loại 10ph tắt đi gọi lại thì chỉ sợ hết pin. Buôn với e Mây gần 2 tiếng, thì chào nhau, e đi ăn kom, còn tao phải đi đón e Mẫu, gọi tao toàn máy bận, phải nói là cho thằng e nó mượn máy buôn với ngừoi yêu , chắc lát nữa lại ăn mấy cái véo rồi.
Từ sau buổi to tiếng đó, thằng BT như tránh mặt tao, lảng lảng đi chỗ #. Rồi lại chiên đậu, chắc sau này con tao đặt tên là Văn Đậu mất thôi.
Thấy có 1 lão mặc áo đen quản lý, đang đi mượn tiền anh em tổ tao, nhưng mà thằng nào cũng từ chối, nhọ thật. Lão đi qua chỗ tao,
Tao gọi "a mượn tiền à, mượn nhiều ko". Lão đứng lại có vẻ giật mình ,
Lão nói , A mượn mấy trăm thôi, có tý việc mà chưa thấy lương về, anh em cuối tháng lên ai cũng ko có.
Tao nói, tưởng nhiều e ko có, mấy trăm thì. Tao rút tờ 500k, nói tiếp, anh cầm bao giờ lấy lương gửi e ( trước khi xuống đây làm , 2 bà chị mỗi người cho tao 3triệu gọi là phòng thân, lên cũng rủng rỉnh ).
Lão cầm, chắc vẫn chưa hết ngạc nhiên, lão nói : A cảm ơn, lấy lương a trả, chú tên gì nhỉ , nhân viên mới phải ko?
Tao trả lời , vâng e mới làm , e tên V .
À, chú cháu sếp phải ko? A nghe nói tới chú rồi , cố gắng làm việc nhé, có gì ko biết hỏi a, quên a cảm ơn , lão giơ tờ 500 rồi đi .
Dm lại cháu sếp, nhức hết đầu. Lão 85, vẫy tao lại , lão nói :
Mày cho thằng giám sát vị (chuyên thử các món ăn trước khi mang ra ngoài chia cho công nhân, gọi là giám sát gia vị ) mượn tiền à? Tao bảo vâng , e thấy lão đi mượn mà ai cũng lắc đầu.
Lão 85 : dm tao quên ko nhắc mày, thằng đấy làm phòng điều hành , lương cao nhưng lô đề, bóng bánh suốt ngày mượn tiền quanh bếp, có ai cho mượn đâu. Tao cười , hi e ko biết, có 500k thôi mà anh.
Lão 85 quay đi nói , bao giờ nó trả thì mời tao lên cái phố Duy Hưng gì đấy nhé, có đến mùa quýt nó trả.
Tao lại cười , cần gì anh , thích hôm sau anh em mình đi, chỉ sợ a nghiện thôi, e có lỗi với chị nhà a lắm.
Thực sự đến bây giờ tính tao vẫn thế, bỏ 500, 1 triệu mà biết được mặt nhau thì nó còn quá rẻ.
Điện thoại rung báo tin nhắn, 23h30 ai còn nhắn tin muộn thế nhỉ. e Kho về quê nhớ mình quá à, hay e Mẫu ở phòng ko ngủ được. Ko pải , là e Mây Mây , e nhắn tin " a hôm nay có chiên cá mập ko , để lát đi ăn e lấy 1 suất.hihi.".
Tao nhắn lại, mấy giờ e đi để a mang ra tận nơi , tiện thể ngắm nghía xem e trông như thế nào mà lại có giọng nói hay tế . e Mây bảo khi nào đi ăn e gọi trước. Tao chạy ra chỗ lão 85 , để ủ mưu lát ra xem mặt e Mây. Chuyện gi to nhỏ tao cũng kể với lão 85 , trừ chuyện chịch e Kho , thế mà tao lại đi kể với chúng mày. Haha.
E Mây gọi, bảo đứng xếp hàng cửa 5, e tả mặc áo công ty, quần công ty tóc đỏ ngang vai. Dm tả như đánh đố, đứa nào mà chẳng mặc quần áo công nhân , thôi tìm em tóc đỏ ngang vai vậy. 2 ae căng mắt ra nhìn, đông vkl, nếu ko có quy tắc nhân viên nấu ko được ra ngoài tiếp xúc với công nhân để đảm bảo an toàn vệ sinnh, thì tao cũng chạy mẹ ra nhìn từng đứa một rồi. Dm gọi điện thoại xem e nào nghe máy thì chắc đó là Mây, bấm máy bận mới vkl,
Còn ntin "a ko nhận ra e à? Tế mà e nhận ra a đấy, a đứng gần 1 a nữa chỗ cửa 5 đúng ko. hehe, ngok ạ e lừa a đấy, e đi ăn cửa 6 cơ". Vlon, còn ăn quả thịt lừa, đang lẩm bẩm thì thấy có 2 e công nhân tiến tới chỗ tao với lão 85 đang đứng, chìa khay chia thức ăn ra nói "cá mập chiên của e đâu", rồi đi luôn xang cửa 6.
Lão 85, giọng dồn dập, thế em Mây e Mưa của mày là đứa nào trong 2 con bé tóc đỏ đấy! A hỏi thế e chịu chết, mới xem ảnh qua điện thoại, lúc rồi nó đi nhanh tế e còn chưa kịp nhìn ý, biết thế mẹ nào được. Thôi đi vào anh, nhanh còn ra ngoài hút thuốc.
Tao nhắn tin cho e Mây " dám trêu a hả đợi đấy, cá mập a chiên mang ra e ko lấy a ăn hết làm sao được"?
E Mây nhăn tin lại : e ko thik ăn ở đây đâu, mọi người lại bảo e được ưu tiên, a mang ra cho bạn nào ý.hí hí.
E Mây này cũng thú vị đấy chứ tao trả lời " a chỉ chiên cá cho sóng xô vào bờ thôi".
E Mây hồi âm " được rùi, mai a về mấy giờ có ngủ ngay ko, hẹn a 10h sáng cafe nhé! E mời chuộc lỗi hôm nay trêu anh : P ". Tao ok ngay.
Sáng ra về luôn, lão 85 trêu, dm có tý gái xoắn hết cả lên kìa, cẩn thận ăn quả lừa con ạ! Tao cười, hẹn sư huynh tối nhé, có gì e thông tin ngay và luôn. Tắm táp , ra thay đồ, đàn ông con zai cũng éo có mấy bộ đâu. Tế mà thay ra thay vào, vì đó là lần đầu tiên tao đi gặp mặt kiểu này, hồi hộp vkl.
Chốt lại quần vải đen kẻ ca rô , áo phông trắng có cổ , lôi đôi giày bóng ra lau từ hôm đi ăn hội nhà lão 85, hôm nay mới đi lại. Ngắm ngía tút tát, thấy cũng ổn, được cái từ bé nhà ko làm ruộng lên, cũng trắng trẻo công tử , đi bộ đội về thân hình vạm vỡ ra, tổng kết 1 câu như hot train bây giờ là thấy tao chị e như muốn rụng mẹ hết trứng.haha.
Tự sướng tý, chúng mày cứ ném đá tẹt ga. Đang tự sướng, e Mây gọi , alo, a đi được chưa ,e gửi tin nhắn địa chi quán cfe đó. Ko phải đón e đâu, a cứ đến đấy đi. Tao Dạ 1 câu rồi lên đường, ko quên làm tý nước hoa cho nó quyến rũ : D.( đến giờ này có nhắn tin với ngươi yêu cũ, hay nói chuyện với vợ, tao vẫn dạ. Tao cảm thấy câu dạ của anh em mày râu chúng mình rất được cảm tình của chị em).
Quán cfe e Mây chọn ko cách xa nhà trọ công ty lắm,cũng may là đợt đầu có bảo e Mẫu dẫn đi thám thính rồi, lên thêm 1 lần hỏi thăm nữa cũng đến nơi.
Gửi xe, chỉnh trang lại , rồi đi vào! Quán buổi sáng lên cũng ko đông lắm, có mấy đôi ngồi. Tao nhìn 1 lượt ko thấy e tóc đỏ tóc vàng nào hết, ko khéo bị ăn quả lừa thật, dm thế này đến bếp lão 85 trêu cho thì bách nhục. Rút điện thoại ra để gọi, tính tao éo chịu nổi đơi chờ, gì mà đợi chờ là hạnh phúc, có lol, đợi chờ là mất hút ý.
Alo ,e đến chưa a đứng trong quán rồi, nhưng ko thấy ai giống như Mây Mây.
E lại cười "thế bây giờ e nói bận việc ko đi được, a có còn chiên cá mập cho e ko".ôi vkl, Tổ Trưởng ơi, tối nay e xin nghỉ nhé, e ko dám đi làm đâu,lão 85 xỉ nhục e chết mất, suy ngĩ đó vừa chạy qua , thì giọng e Mây vang lên...
E đứng sau a đây này, a quay lại đi. Tao quay lại , đập vào mắt 1 cô bé, éo phải tóc đỏ mà tóc màu đen nâu nâu, mặt V line (nếu như bây giờ chắc nghĩ e đi phẫu thuật thẩm mỹ rồi) , đôi mắt to nhấp nhánh , miệng nở 1 nụ cười , trên môi là màu son đỏ cam. E mặc chiếc váy len màu đen cổ tim quá mông, tạo 1 khe mà đủ làm cho người đối diện xao xuyến.
A nhìn e xong chưa, e Mây lên tiếng. A định để e đứng đây hay e đi về nhé!
Nở 1 nụ cười với e tao nói, phải Mây ko , Mây của a tóc đỏ mà .
E nói tiếp, Mây nào của anh, e vừa nhuộm lại tóc sáng nay lúc đi làm về , cho a bất ngờ. A ko thik màu tóc này ư, e về đây, a tìm cô nào tóc đỏ mà ca fe nhé.
Tao bảo , ko ko, cá a chiên đây rồi a đâu có muốn mang về ăn thay cơm. E Mây bĩu môi, thui ko chem gió nữa ông tướng, gọi gì cho e uống đi , e khát lắm rồi , làm tóc ko kịp cả uống gi, chạy ngay đến gặp a nè.
Lại bàn ngồi mùi nước hoa hay nước gi thì éo biết, hay bọn con gái xinh nó auto thơm . 2 ly cam vắt vs đĩa hướng dương ( combo huyền thoại đi cffe với gái).
E Mây nói, a bên ngoài đẹp trai hơn ở bếp nhỉ, e ngạc nhiên đấy chỉ sợ nhận nhầm a soái ca nào thì xí hổ!
Tao trả lời : người ngạc nhiên pải là anh, e xinh vs đẹp hơn trong ảnh nhìu, thường các bạn bên ngoài kém trong ảnh ảo, e thì ngược lại.
Á à, vậy a cũng hay đi gặp gỡ kiểu này hả, mấy lần vỡ mộng rồi hả đầu bếp, e Mây vẫn giọng châm trọc tao.
Có thể e ko tin, nhưng đây là lần đầu tiên, vì a xuống chỗ này làm được hơn 1 tháng. Miệng tao nói tay bóc hướng dương, rùi lại nói tiếp :
E đưa tay đây, e đừng cắn hướng dương như tế, nó trôi mất son, bớt xinh đi đấy. Tao cầm tay e Mây, bỏ hướng dương vào. Tay cũng đẹp chúng mày ạ, trắng muốt, mịn nữa, chỉ muốn hun lên bàn tay e.
E Mây lườm : này đừng lấy cớ bóc hướng dương cho e mà lợi dụng cầm tay đâu nhé.
Hết đĩa hướng dương thì gần 12h , đứng lên ra về ngủ tối còn đi làm. Mẹ lão 85 nhá, tối có cái trêu hắn rồi kaka. Mỗi đứa 1 xe ( xe e Mây biển 11 nhé), mỗi người 1 hướng chào nhau rồi đi thẳng, ngoái đầu lại thì cũng thấy e Mây như vậy!
Về đến phòng thay đồ, lên giường. Tin nhắn của e Mây, " đầu bếp hôm nay vẫn nợ e món cá chiên nhé.hihi.e ngủ đây, a ngủ ngon". Tao nhắn tin lại chúc e ngủ ngon rồi lim zim.... Lại tin nhắn, e Mây còn điều gì muốn nói nữa à. Tao vẫn sai, mà e Kho nhắn tin " chắc giờ a đang ngủ , khi nào dậy gọi lại cho e nhé". Đã đến ngày e xuống làm đâu nhỉ, thôi ngủ đã. Lấy ảnh e Mây trong zalo ra xem, ko thấy cái ảnh nào mặc váy đen....
Cuối tuần đó làm một bữa ngất ngây bên nhà lão TT, lết về đến phòng nằm vật ra giường. Rượu nhập tâm , tà dâm trỗi dậy. dm, nhưng làm éo có ai mà dâm mới dấm, e Kho thì về quê, hôm trước tao vừa đưa ra chỗ cao tốc bắt xe về. E Kho nói, căng thẳng nhìu chuyện về nhà với mẹ mấy hôm cho thoải mái, trước khi lên xe e còn dặn tao, "e ko muốn hôm tới e lên , a ra đón e mất đi sợi lông nào đâu đấy, đừng có nóng quá làm điều gì, nhớ chưa", dạ vâng ạ! E Mẫu thì đi làm chủ nhật.hey.
Nghịch điện thoại vậy. Thời đó smatfone còn hạn chế ,ko như bây giờ vào zalo tìm quanh đây được khối e. Mỏ vàng đây mà mình ko biết, từ lúc xuống làm quanh quẩn với e Kho , e Mẫu mà đau hết đầu.
Có 1 e nich zalo là Mây, vào xem ảnh cũng thấy gì và này nọ phết.
Tao ko có thói quen inbox trực tiếp, vì có inbox các e cũng éo trả lời đâu. Tao cứ vào like dạo, thả cmt ở mấy stt của các em, e nào trả lời thì mình nói chuyện. Như thế nó dễ hơn, có cái chủ đề để nói ,để đưa đẩy. Inbox thì sao,e ở đâu, e làm gì, e ăn cơm chưa, e đi ị chưa ....chấm mẹ hết. Có mùa quýt éo tán được gái.haha.
E Mây đăng stt "Có con sóng nào ko xô vào bờ đâu anh". Tao cmt " bờ có ra khơi cùng sóng ko".
E Mây trả lời ngay "bờ ko biết bơi, thôi ở trên đất liền cho lành, ngoài đó cá mập nguy hiểm lắm".
Tao cmt "ko biết bơi, thì anh dậy. Biết bơi rồi thì ăn món Cá Mập chiên xù nhé".
E Mây " biết nấu ko mà tinh tướng thế ".
Tao "E vào inbox đi , a gửi cho cái này"
Thế là vào inbox, e còn nhắn tin trước luôn. Tao gửi cho e cái ảnh Tao đang cầm quả muôi Trư Bát Giới, với dòng tin nhắn phía dưới "Mây có tin là a nấu được tất cả những con vật có ý định ăn thịt Mây ko?: D".
E trả lời cười hihi, a vui tính quá! A làm trong bếp của Ss ak, e cũng đi ăn ở đó sao ko thấy a nhỉ.
Suốt ngày trốn ra ngoài cổng hút thuốc, thấy thế éo nào được.
Tao nhắn tin lại " dạ, a cũng ít ra bên ngoài lúc các bạn công nhân đi ăn, vì còn chiên cá Mập . ".
E Mây trả lời "cá mập em ko ăn đâu, e chỉ cần ai nấu kom cho e thui".
Thế là gửi số điện thoại cho nhau, cái thể loại 10ph tắt đi gọi lại thì chỉ sợ hết pin. Buôn với e Mây gần 2 tiếng, thì chào nhau, e đi ăn kom, còn tao phải đi đón e Mẫu, gọi tao toàn máy bận, phải nói là cho thằng e nó mượn máy buôn với ngừoi yêu , chắc lát nữa lại ăn mấy cái véo rồi.
 

Căng lủng lủ

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Tiếp 3

Từ sau buổi to tiếng đó, thằng BT như tránh mặt tao, lảng lảng đi chỗ #. Rồi lại chiên đậu, chắc sau này con tao đặt tên là Văn Đậu mất thôi.

Thấy có 1 lão mặc áo đen quản lý, đang đi mượn tiền anh em tổ tao, nhưng mà thằng nào cũng từ chối, nhọ thật. Lão đi qua chỗ tao,

Tao gọi "a mượn tiền à, mượn nhiều ko". Lão đứng lại có vẻ giật mình ,

Lão nói , A mượn mấy trăm thôi, có tý việc mà chưa thấy lương về, anh em cuối tháng lên ai cũng ko có.

Tao nói, tưởng nhiều e ko có, mấy trăm thì. Tao rút tờ 500k, nói tiếp, anh cầm bao giờ lấy lương gửi e ( trước khi xuống đây làm , 2 bà chị mỗi người cho tao 3triệu gọi là phòng thân, lên cũng rủng rỉnh ).

Lão cầm, chắc vẫn chưa hết ngạc nhiên, lão nói : A cảm ơn, lấy lương a trả, chú tên gì nhỉ , nhân viên mới phải ko?

Tao trả lời , vâng e mới làm , e tên V .

À, chú cháu sếp phải ko? A nghe nói tới chú rồi , cố gắng làm việc nhé, có gì ko biết hỏi a, quên a cảm ơn , lão giơ tờ 500 rồi đi .

Dm lại cháu sếp, nhức hết đầu. Lão 85, vẫy tao lại , lão nói :

Mày cho thằng giám sát vị (chuyên thử các món ăn trước khi mang ra ngoài chia cho công nhân, gọi là giám sát gia vị ) mượn tiền à? Tao bảo vâng , e thấy lão đi mượn mà ai cũng lắc đầu.

Lão 85 : dm tao quên ko nhắc mày, thằng đấy làm phòng điều hành , lương cao nhưng lô đề, bóng bánh suốt ngày mượn tiền quanh bếp, có ai cho mượn đâu. Tao cười , hi e ko biết, có 500k thôi mà anh.

Lão 85 quay đi nói , bao giờ nó trả thì mời tao lên cái phố Duy Hưng gì đấy nhé, có đến mùa quýt nó trả.

Tao lại cười , cần gì anh , thích hôm sau anh em mình đi, chỉ sợ a nghiện thôi, e có lỗi với chị nhà a lắm.

Thực sự đến bây giờ tính tao vẫn thế, bỏ 500, 1 triệu mà biết được mặt nhau thì nó còn quá rẻ.



Điện thoại rung báo tin nhắn, 23h30 ai còn nhắn tin muộn thế nhỉ. e Kho về quê nhớ mình quá à, hay e Mẫu ở phòng ko ngủ được. Ko pải , là e Mây Mây , e nhắn tin " a hôm nay có chiên cá mập ko , để lát đi ăn e lấy 1 suất.hihi.".

Tao nhắn lại, mấy giờ e đi để a mang ra tận nơi , tiện thể ngắm nghía xem e trông như thế nào mà lại có giọng nói hay tế . e Mây bảo khi nào đi ăn e gọi trước. Tao chạy ra chỗ lão 85 , để ủ mưu lát ra xem mặt e Mây. Chuyện gi to nhỏ tao cũng kể với lão 85 , trừ chuyện chịch e Kho , thế mà tao lại đi kể với chúng mày. Haha.



E Mây gọi, bảo đứng xếp hàng cửa 5, e tả mặc áo công ty, quần công ty tóc đỏ ngang vai. Dm tả như đánh đố, đứa nào mà chẳng mặc quần áo công nhân , thôi tìm em tóc đỏ ngang vai vậy. 2 ae căng mắt ra nhìn, đông vkl, nếu ko có quy tắc nhân viên nấu ko được ra ngoài tiếp xúc với công nhân để đảm bảo an toàn vệ sinnh, thì tao cũng chạy mẹ ra nhìn từng đứa một rồi. Dm gọi điện thoại xem e nào nghe máy thì chắc đó là Mây, bấm máy bận mới vkl,

Còn ntin "a ko nhận ra e à? Tế mà e nhận ra a đấy, a đứng gần 1 a nữa chỗ cửa 5 đúng ko. hehe, ngok ạ e lừa a đấy, e đi ăn cửa 6 cơ". Vlon, còn ăn quả thịt lừa, đang lẩm bẩm thì thấy có 2 e công nhân tiến tới chỗ tao với lão 85 đang đứng, chìa khay chia thức ăn ra nói "cá mập chiên của e đâu", rồi đi luôn xang cửa 6.

Lão 85, giọng dồn dập, thế em Mây e Mưa của mày là đứa nào trong 2 con bé tóc đỏ đấy! A hỏi thế e chịu chết, mới xem ảnh qua điện thoại, lúc rồi nó đi nhanh tế e còn chưa kịp nhìn ý, biết thế mẹ nào được. Thôi đi vào anh, nhanh còn ra ngoài hút thuốc.

Tao nhắn tin cho e Mây " dám trêu a hả đợi đấy, cá mập a chiên mang ra e ko lấy a ăn hết làm sao được"?

E Mây nhăn tin lại : e ko thik ăn ở đây đâu, mọi người lại bảo e được ưu tiên, a mang ra cho bạn nào ý.hí hí.

E Mây này cũng thú vị đấy chứ tao trả lời " a chỉ chiên cá cho sóng xô vào bờ thôi".

E Mây hồi âm " được rùi, mai a về mấy giờ có ngủ ngay ko, hẹn a 10h sáng cafe nhé! E mời chuộc lỗi hôm nay trêu anh : P ". Tao ok ngay.



6#



Sáng ra về luôn, lão 85 trêu, dm có tý gái xoắn hết cả lên kìa, cẩn thận ăn quả lừa con ạ! Tao cười, hẹn sư huynh tối nhé, có gì e thông tin ngay và luôn. Tắm táp , ra thay đồ, đàn ông con zai cũng éo có mấy bộ đâu. Tế mà thay ra thay vào, vì đó là lần đầu tiên tao đi gặp mặt kiểu này, hồi hộp vkl.

Chốt lại quần vải đen kẻ ca rô , áo phông trắng có cổ , lôi đôi giày bóng ra lau từ hôm đi ăn hội nhà lão 85, hôm nay mới đi lại. Ngắm ngía tút tát, thấy cũng ổn, được cái từ bé nhà ko làm ruộng lên, cũng trắng trẻo công tử , đi bộ đội về thân hình vạm vỡ ra, tổng kết 1 câu như hot train bây giờ là thấy tao chị e như muốn rụng mẹ hết trứng.haha.

Tự sướng tý, chúng mày cứ ném đá tẹt ga. Đang tự sướng, e Mây gọi , alo, a đi được chưa ,e gửi tin nhắn địa chi quán cfe đó. Ko phải đón e đâu, a cứ đến đấy đi. Tao Dạ 1 câu rồi lên đường, ko quên làm tý nước hoa cho nó quyến rũ : D.( đến giờ này có nhắn tin với ngươi yêu cũ, hay nói chuyện với vợ, tao vẫn dạ. Tao cảm thấy câu dạ của anh em mày râu chúng mình rất được cảm tình của chị em).



Quán cfe e Mây chọn ko cách xa nhà trọ công ty lắm,cũng may là đợt đầu có bảo e Mẫu dẫn đi thám thính rồi, lên thêm 1 lần hỏi thăm nữa cũng đến nơi.

Gửi xe, chỉnh trang lại , rồi đi vào! Quán buổi sáng lên cũng ko đông lắm, có mấy đôi ngồi. Tao nhìn 1 lượt ko thấy e tóc đỏ tóc vàng nào hết, ko khéo bị ăn quả lừa thật, dm thế này đến bếp lão 85 trêu cho thì bách nhục. Rút điện thoại ra để gọi, tính tao éo chịu nổi đơi chờ, gì mà đợi chờ là hạnh phúc, có lol, đợi chờ là mất hút ý.

Alo ,e đến chưa a đứng trong quán rồi, nhưng ko thấy ai giống như Mây Mây.

E lại cười "thế bây giờ e nói bận việc ko đi được, a có còn chiên cá mập cho e ko".ôi vkl, Tổ Trưởng ơi, tối nay e xin nghỉ nhé, e ko dám đi làm đâu,lão 85 xỉ nhục e chết mất, suy ngĩ đó vừa chạy qua , thì giọng e Mây vang lên...

E đứng sau a đây này, a quay lại đi. Tao quay lại , đập vào mắt 1 cô bé, éo phải tóc đỏ mà tóc màu đen nâu nâu, mặt V line (nếu như bây giờ chắc nghĩ e đi phẫu thuật thẩm mỹ rồi) , đôi mắt to nhấp nhánh , miệng nở 1 nụ cười , trên môi là màu son đỏ cam. E mặc chiếc váy len màu đen cổ tim quá mông, tạo 1 khe mà đủ làm cho người đối diện xao xuyến.

A nhìn e xong chưa, e Mây lên tiếng. A định để e đứng đây hay e đi về nhé!

Nở 1 nụ cười với e tao nói, phải Mây ko , Mây của a tóc đỏ mà .

E nói tiếp, Mây nào của anh, e vừa nhuộm lại tóc sáng nay lúc đi làm về , cho a bất ngờ. A ko thik màu tóc này ư, e về đây, a tìm cô nào tóc đỏ mà ca fe nhé.

Tao bảo , ko ko, cá a chiên đây rồi a đâu có muốn mang về ăn thay cơm. E Mây bĩu môi, thui ko chem gió nữa ông tướng, gọi gì cho e uống đi , e khát lắm rồi , làm tóc ko kịp cả uống gi, chạy ngay đến gặp a nè.



Lại bàn ngồi mùi nước hoa hay nước gi thì éo biết, hay bọn con gái xinh nó auto thơm . 2 ly cam vắt vs đĩa hướng dương ( combo huyền thoại đi cffe với gái).

E Mây nói, a bên ngoài đẹp trai hơn ở bếp nhỉ, e ngạc nhiên đấy chỉ sợ nhận nhầm a soái ca nào thì xí hổ!

Tao trả lời : người ngạc nhiên pải là anh, e xinh vs đẹp hơn trong ảnh nhìu, thường các bạn bên ngoài kém trong ảnh ảo, e thì ngược lại.

Á à, vậy a cũng hay đi gặp gỡ kiểu này hả, mấy lần vỡ mộng rồi hả đầu bếp, e Mây vẫn giọng châm trọc tao.



Có thể e ko tin, nhưng đây là lần đầu tiên, vì a xuống chỗ này làm được hơn 1 tháng. Miệng tao nói tay bóc hướng dương, rùi lại nói tiếp :

E đưa tay đây, e đừng cắn hướng dương như tế, nó trôi mất son, bớt xinh đi đấy. Tao cầm tay e Mây, bỏ hướng dương vào. Tay cũng đẹp chúng mày ạ, trắng muốt, mịn nữa, chỉ muốn hun lên bàn tay e.

E Mây lườm : này đừng lấy cớ bóc hướng dương cho e mà lợi dụng cầm tay đâu nhé.

Hết đĩa hướng dương thì gần 12h , đứng lên ra về ngủ tối còn đi làm. Mẹ lão 85 nhá, tối có cái trêu hắn rồi kaka. Mỗi đứa 1 xe ( xe e Mây biển 11 nhé), mỗi người 1 hướng chào nhau rồi đi thẳng, ngoái đầu lại thì cũng thấy e Mây như vậy!

Về đến phòng thay đồ, lên giường. Tin nhắn của e Mây, " đầu bếp hôm nay vẫn nợ e món cá chiên nhé.hihi.e ngủ đây, a ngủ ngon". Tao nhắn tin lại chúc e ngủ ngon rồi lim zim.... Lại tin nhắn, e Mây còn điều gì muốn nói nữa à. Tao vẫn sai, mà e Kho nhắn tin " chắc giờ a đang ngủ , khi nào dậy gọi lại cho e nhé". Đã đến ngày e xuống làm đâu nhỉ, thôi ngủ đã. Lấy ảnh e Mây trong zalo ra xem, ko thấy cái ảnh nào mặc váy đen....

Ngủ dậy điện cho e Kho. Alo, a đây, e về quê vui ko?

Kho trả lời , e bình thường , được ăn kom mẹ nấu lên ngon ăn được nhiều .hihi. A sang phòng e, chìa khoá e gửi cô chủ nhà , lấy tập hoá đơn e để trên bàn ý. A cầm đến bếp đưa cho BT giúp e . A ngại đưa cho e Mẫu , nó đưa cũng được.

Dm , ngại lol gì. Tao bảo ok, khi nào e xuống

Kho . E chưa biết , nhà đang có chút việc, chắc là sang tuần ạ . E Có chuyện này muốn nói với a, nhưng để hôm nào e xuống . Giọng e Kho trầm lại.

Tao cảm thấy có gì ko ổn.

Những ngày tiếp theo đi làm bình thường, trái ca với e Mẫu lên thời gian gặp nhau cũng ko nhiều. Chủ yếu đi làm về buôn với e Mây. Nhắn tin , gọi điện , face time có hôm quá trưa mà ko ai muốn dừng lại, đi ngủ. Cuốn theo triều gió vlon.

Đến ngày e Kho xuống, phi ra đón. E mặc quả áo chống nắng, mãi mới nhận ra. Lên xe e nói

A đi làm thế nào ! Có rắc rối gì vụ hôm trước ko?

Tao trả lời : ko, a quên lâu rồi, chấp nhặt gì . E về quê thế nào , cả nhà khoẻ hết chứ ? E bảo có chuyện gì hôm nào lên nói với a cơ mà!

E Kho : Để khi # , vừa đi mấy trăm km, e hơi mệt. Mà thấy e Mẫu thông tin, đợt này anh hay ra ngoài xí xớn với mấy e Công Nhân hả? Dm, con bé Mẫu này chuẩn pị giống lão 85 đến nơi cái gì cũng biết.

E Kho nói tiếp, e chẳng là gì lên ko dám can thiệp , chứ e mà là người iu anh, e bắt a về mở quán bán cháo lòng , chứ trong môi trường toàn các e chân dài thế này khó mà giữ được a ! Cháo lóng mới vkl chúng mày ạ. Tao mà có mở quán cháo lòng thật , chúng mày có qua ủng hộ ko ! : D

Tao nói : làm gì có em chân dài nào , biết kêu tiếng mèo như em. Haha. Lại ăn cái véo.

Về phòng, e Kho thay đồ tắm giặt làm bộ thể thao, di sang kêu tao đưa qua nhà bà chị . Trên đường đi e nói giọng buồn bã :

E nghỉ việc a ạ , hôm rồi e về mẹ bệnh nằm viện. Nhà có 2 anh em , ông anh e thì xuất khẩu bên Đài Loan. Leo ngừoi, ko có ai chăm mẹ. Bây giơ e qua chỗ bà quản lý nhân sự , nói chuyện. Hôm trước ở nhà e gọi điện báo rồi. Về quê , e nhớ a lắm.

1 cảm giác hụt hẫng , tao chỉ nói câu " thế à" rồi im lặng. Đứng đợi e Kho ở ngoài, châm thuốc liên tục, ko phải thèm thuốc mà tao sợ thời gian trôi nhanh, nhìn điếu thuốc cháy tao thấy thời gian như chậm lại . Tao ko còn được gặp e Kho nữa. Yêu thì chưa, nhưng nhớ thì có. E Kho đi ra , chở e về . E nói :

Bà ấy bảo e làm hết giấy tờ , công việc, các thứ chuyển giao cho bạn #. Bình thường thì phải 1 tháng mới được nghỉ từ ngày viết đơn, nhưng e nói hoàn cảnh của e, bà ý cho 2 tuần. E về có dịp lên thăm anh, anh còn ra đón em ko ?

Vậy còn 2 tuần nữa là ko được gặp e! 14 ngày nữa thôi, ko dc nghe tiếng mèo kêu....khó tả cảm xúc lúc bấy giờ của tao, chỉ muốn nói với e " hay 2 đứa lên HÀ Nội làm, rùi đón mẹ e lên". Nhưng bản lĩnh của tao lúc bấy giờ nó chưa có, nếu như tao là con ngoan trò giỏi trong mắt gia đình tao thì mọi thứ nó sẽ dễ dàng hơn . Đằng này , vừa lấy lại được lòng tin ở gia đình , tao mà lệch sóng lần này nữa , chắc tao gạch tên trong gia phả.

Tao nói ; trong thâm tâm anh ko muốn e nghỉ , nhưng chuyện gia đình của e nó như thế , a ko dám gàn. Cộng với việc kia ( ý việc với lão BT) , e về quê cũng là tốt cho e. Trước thì e nói tiếc giá như a về sớm hơn , thì bây giờ người tiếc nuối lại là anh.hiz. Giá như ....

E Kho ôm tao chặt hơn : e vẫn còn 2 tuần bên a mà ! Chuyện ông BT , thì ngày gần nhất e nói chuyện cho dứt khoát.

Thả lỏng người, nhẹ tay ga , tao cười như vô định. Lang thang cùng e hết buổi hôm đó , mà ko có suy nghĩ gì về tiếng mèo kêu....

Anh muốn bay xuyên thời gian

Xuyên không gian , để đến bên e

Anh muốn bước đi cùng e, trên đoạn đường đầy nắng



Hôm sau gặp e Mẫu ở bếp . E Mẫu nói :

Lệch ca với anh, nhớ cảm giác ngồi sau xe , véo a tế. Thực sự, trong thời gian đó, tao ko thiết tha với cái gì hết , mọi chuyện cùng e Mẫu , t bỏ xang 1 bên. Tao trả lời cho có : ừ, khi nào trùng ca a đưa e đi.

E Mẫu : a làm sao thế cứ như mất hồn ý, a biết chuyện chị Kho nghỉ chưa? Cứ ngơ ngác , đừng nói là a thế này là vì chuyện chị Kho đấy nhé. Hừm , bực mình.

Lão 85 , thêm vào , Mẫu ơi a tuy có Vk rồi, nhưng chân tình hơn thằng Chiên Đậu nhiều. Anh em trong bếp cười phá lên . E Mẫu đỏ mặt : mấy ông thì có ma nó thèm , toàn bọn dê già

Tao nói , thui e về đi , làm cả ngày rồi. Ở đây ầm ỹ lên lão BT lại ra nhắc . Nghe đến BT e Mẫu đi luôn , kịp nói nhỏ " nhớ a lắm rồi , liệu mà giữ mạng ". Nhớ nhớ , để làm gì khi tâm trạng ko qua nổi cây cỏ.

Đếm từng ngày , với e Kho. Dm đời như tời , e Kho lại lên ngày làm để còn chuyển giao công việc cho người #.

Tao nhớ hôm đó là buổi cuối tổ tao làm đêm , anh em ra ngoài uống nước hút thuốc sớm hơn. Vẫn lờ đờ , lão 85 chửi , dm thằng này mà cũng khovilo à .haha.

Có cuộc gọi, 1h sáng rồi , e Mây thi cũng lên ngày làm rồi mà, chúc ngủ ngon lúc 10h . Ai nhỉ , e Kho gọi .

Tao : Alo , a đây, e ko ngủ ư?

E Kho : hic e nhớ a quá, mấy ngày rồi . A về với e được ko! Về kiểu lol gì , được nghỉ có 1 tiếng , uống nước mất mẹ 30 phút rồi, mà về phòng trọ éo ổn đi xe máy ầm ầm có mà gọi cả xóm dậy.

Tao nói , để a xin vào muộn, nhưng ko về phòng được đâu, phiền mọi người. E đi ra ngoài nhé, a đón đi dạo.lạnh lạnh đó mặc áo khoác đi. E Kho vâng ạ. Tao quay xang xin ông BT vào muộn 30phut, lão 85 lại trêu, về làm nháy e Mẫu à .

Quay vào nhà xe , lấy xe phi về xóm trọ. Thấy e Kho mặc áo khoác dạ dài , đứng đợi rồi. Thấy mặt e buồn rười rượi, lên xe tao chọc :

Đừng có ôm anh đấy, toàn mùi thức ăn ở bếp thôi ,lát về lại pải đi tắm. Ko thấy véo, chỉ thấy giọng nói : " e thích mùi này , e sẽ nhớ mùi này lắm". Lượn mấy vòng, rồi đừng dưới gầm cầu vượt. Tựa vào xe máy, tao ôm e Kho , 2 đứa cùng nhìn ra phía trước . Hôm đó trăng sáng, bóng cây cầu vượt thấp thoáng cùng tán cây bên đường. E Kho nói :

Thích a nhỉ, ko biết khi nào lại được như thế này . 2 năm trời, e luẩn quẩn trong 1 mối quan hệ ko kèn ko trống mà vẫn gọi là yêu... để rồi tận dụng từng phút với anh, mà chẳng biết là cái gi ?

Tao : e nghĩ nó là cái gì nó là cái đó , a ko hứa có về thăm em được hay ko , nhưng giây phút bên em a sẽ nhớ mãi.

Kho : nhớ nhé , thằng chiên đậu ,hí hí. E biết cả biệt danh ở bếp của anh à?

Kho : ngày nào a chẳng to mồm nhất ở bếp, mọi người gọi a thì e nghe thấy thôi. . Mà a đưa tay đây e cho a xem cái này! E Kho quay ngừoi lại cầm tay tao , tao cũng chưa hiểu chuyện gì !

E Kho cho tay tao vào trong áo , hoá trong lúc ôm e , e ý tự cởi hết hàng cúc áo dạ rồi. Vlon, e ko mặc nội y , nhiệt độ ngoài trời lúc đó khoảng 20•c , mà tay tao chạm đến đâu cứ như 100•c vậy. E thì thầm " a thích ko".

Tao làm 1 đường từ khe lên tới tận cổ e Kho , quá hưng phấn xoay e Kho tựa vào xe cho nó có thế . Tay pải tao móc cua , tay trái tao xoá zú , miệng ngậm bên còn lại. E Kho ngửa mặt lên , rên khẽ , nước tuôn như suối . 2 tay e thì cầm 2 bên vạt áo, như để che tao lại. Tao đổi tay, miệng cũng đổi bên luôn tiếp tục móc và bú, ( ở trong bếp tao nổi tiếng với tuyệt chiêu chặt gà 2 tay như một ).

Rồi đến lượt e Kho xoay tao lại tựa vào xe , e cúi xuống, tao bất ngờ luôn, còn giữ giữ e lại . E Kho ngửa mặt lên nhìn tao ra dấu , suỵt . Tao thì ko ngửa mặt lên , mà cúi xuống nhìn xem đôi môi đang mút chùn chụt , có lần tao hình dung ra cảnh này rồi nhưng nó ko phải trong hoàn cảnh vkl như tế này. Cảm giác giữa đêm hôm , thanh vắng 1 nữ BJ cho 1 nam thì nó phê như thế nào.

Tao kéo e dậy, vì ko chịu nổi nữa cứ tế ra mất . Tay e Kho chống vào yên xe, tao từ phía sau đâm phâm phập .....tiếng mèo kêu lại vang lên , cùng tiếng ếch , tiếng nhái , hợp thành 1 bản giao hưởng thính phòng , người chỉ đạo dàn nhạc đó là Em .

E Kho hổn hển nói " a ra vào trong đi nhé, e thích như thế "

Tao : có em bé thì sao, a ko muốn e đau khổ thêm.

E Kho : ko sao, nữa đi anh , em raaaaaaa.....

Tao cũng ra....lấy giấy ăn trong cốp xe, lau chùi rùi đưa e về. T nói : e trong ngày an toàn ư, chứ đùng uống thuốc , hại cho sức khoẻ lắm .

E Kho : hihi, e có uống thuốc đâu , có con thì là con e , sau này e đặt tên nó là Đậu .

Tao cười : cho cả tên a vào tên con nữa nhé Nguyễn V Đậu. Cả 2 phá lên cười. Trước khi tạm biệt quay lại bếp , còn hun hít tít mù 1 hồi. E Kho nói, hôm sau sẽ gặp lão BT nói chuyện. Lão cũng hẹn e rồi .



Đứng giữa giời , anh và em

Hai đứa hôn nhau , ông giời đứng xem

Xem xong ông bảo này 2 đứa

Hôn nhau nhứ thế , ông cũng thèm





# 2

Chuyển ca lên ngày được nghỉ, qua đón thằng lính cơ động hôm trước , với lão 85 + bạn lão cũng đi lính về là đủ tứ cường. Trè tam rượu tứ , toàn lính cả hết lên hết có 4 lít . Ra về bắt chân bắt tay như ko bao giờ gặp nhau nữa ý. Về gần đến nhà trọ , thấy dáng quen quen đang đi bộ , hoá ra là e Kho. Phi xe đến nơi ,

Tao trêu : bà chủ quán cháo lòng ơi, có đi nhờ xe ko?

E Kho quay lại , mặt mếu máo. Tao đỗ xe , nhẩy xuống nhìn mặt e Kho còn có vết đỏ in năm ngón tay trên đó. Tao hỏi , e làm sao thế này , ai đánh e? E Kho lắc đầu : ko có ai, e tự ngã. Tao quát , ngã mà có dấu cả bàn tay thế này à ? đứa nào?

E Kho nức nở kể : hẹn gặp ông Bếp Trưởng nói chuyện, rùi to tiếng qua lại, e nói ông ko xứng nhận tình cảm của e, ông lừa dối... Ông ý tát e bảo e cút về quê đi, ở đây ko thiếu. Mọi chuyện chấm dứt rồi, ko sao đâu. A đưa e về phòng đi.

Về là về thế đéo nào , sức dài vai rộng đi đánh 1 đứa con gái. DM nhà nó chứ ( đang có sẵn lít rượu trong người, cay zái vlol ).

Tao nói : e hẹn nó ở đâu , nó còn ngồi đấy ko? E Kho lý nhí : có , quán ca fe lần trước a với e ngồi đó.

Tao bảo : e lên xe , đi ra đó cùng a. E Kho nhất định ko! Tao nói tiếp , e cứ lên đây đi với a ra đó.

Hải quay xe ( ko mà là V quay xe )

Ra đến quán e Kho ko vào , đứng ngoài . Tao đi vào , thấy thằng mặt lol đang cười rôm rả với 2 thằng nữa, chắc là bạn nó vừa gọi ra. Tao đến gần nói :

Chào mấy anh, quay xang lão BT tao nói tiếp, a ra ngoài này e có chuyện nói với a. Nói xong Tao đi ra luôn. Thằng BT xì xào với 2 thằng kia , là nhân viên bếp của tao.

Đi ra , nó nhìn thấy cả e Kho ở đó, nó chắc hiểu ra vấn đề. Giọng mỉa mai !

Có việc gì thế ? Hay đây à. Nhìn xang e Kho nó tiếp tục. Thấy mọi ngừoi trong bếp bàn tán , cô hay đi cùng thằng cháu Sếp, hoá ra là đúng. Chén chưa?. E Kho quát : anh câm mồm đi, ko pải ai cũng khốn nạn như anh.

Tao nói : tôi ko biết a quan hệ như thế nào với cô ý , nhưng a lấy tư cách gì đánh cô ý! Đm đàn ông đánh phụ nữ ko thấy nhục à ! Đây ko pải trong bếp , a cất bớt cái giọng hách dịch đấy đi....

Thằng BT : dm, ranh con này mày tuổi gì mà hỏi tao, mày thích thì chén nó đi, ăn lại ngon phết đấy...cười haha.

Lol con mẹ mày, ở bếp thì ko nói ra ngoài này rồi, mày nói ai là ranh con , mày bảo ai là ăn lại.... Tao vừa nói , vừa xông lên 1 đấm thẳng mồm. Thằng BT , bị đấm đau, loạng choạng ngã xuống đất, 2 thằng bạn trong quán thấy có biến lao ra ứng cứu ! Mỗi thằng túm 1 tay tao giữ lại, tao chưa kịp phản kháng thì nhận ngay 1 đạp vào bụng , 1 đấm giữa mặt của thằng BT , tối tăm mặt mũi . Nếu 3 thằng nó , từng đứa vào một tao còn cầm cự được , chứ thế này chắc nhập mẹ viện rồi . Thằng BT hét to : hôm nay mày tới số rồi con ạ !

E Kho chỉ biết đứng khóc , miệng lắp bắp "e xin các anh đừng đánh nhau nữa .huhu ".

Vèo 1 cái , tiếng chiếc ghế bay thẳng vào ngứoi thằng BT. Giọng lão 85 , chúng mày có biết , từ ngày đi lính , tao ghét nhất loại cậy đông , chó cắn cả bầy ko? Lão vừa chửi , vừa lao vào đạp 1 thằng giữ tao. Thằng còn lại , chưa kịp hiểu chuyện gì , ăn ngay 1 đấm của ông bạn lão 85. Tao được giải thoát đôi tay , vớ được cái cọc cắm hàng rào 1 vụt , đúng vai thằng BT , gục luôn xuống. Chủ quán chạy ra " đây ko pải chỗ đánh nhau , tôi báo công an bây giờ " . 2 thằng kia đỡ thằng BT , thấy có vẻ ko ăn nổi 3 anh em tao , ra xe đi thẳng . May quán này lão 85 quen , lên xin lỗi 1,2 câu thì thôi.

Lão 85 nói : mày sao ko ?

Tao nói : ko anh, ăn thua gì , 3 tháng tân binh còn bị giã như giã giò mà vẫn khoẻ re à. Sao a với ông bạn a lại qua đây?

Lão 85 : thì định đi về, thấy chưa đủ điện , tao với nó ( chỉ thằng bạn lão ý ), đi làm thấy mấy vại bia nữa , đi qua thấy xe mày , nhìn vào thì e tôi đang ăn hành.

Lão quay xang thấy e Kho vẫn đứng xụt xịt , chắc lão cũng hiểu chuyện gì rồi , lão nói : mày đưa e nó về đi , có gì đến bếp nói chuyện sau . Có về được ko?

Tao nói : được a ak. E cảm ơn a ( quay xang ông bạn lão ) , thôi e té đây ,có dịp anh em mình lại ngồi.

Chở e Kho về , nghĩ mình lúc nãy cũng hăng thật. Bình thường có mấy khi đánh nhau đâu. Cười nhạt một cái . e Kho lên tiếng " a cười gì thế ,vẫn còn cười được ".

Ngay ngày hôm sau e Kho về quê luôn. Ko có liên hoan chia tay , chia chân gì hết. Mọi thứ với e Kho như thế là quá đủ rồi. Tao ko đưa e ra bắt xe về , Ko pải tao buồn hay tao sợ , tao chỉ thấy mình kém , kém thật sự ....!

Tin nhắn của e Kho :" ko biết đến bao giờ e mới lại được gặp anh? Thời gian bên anh, tuy rất ngắn , nhưng nó đem lại cho e nhiều cảm xúc , nhiều nhớ thương , có kiếp sau , e sẽ làm bà chủ quán cháo lòng vs a sẽ làm chồng bà chủ . E yêu anh ......".

Cơ hội ko bao giờ đến với người đắn đo vs do dự . Tao cũng như chúng mày đều ko phải là lucky boy , nên cơ hội ko có nhiều đâu , vậy hãy tận dụng nó , đừng để nó vụt mất ! Rồi lại 2 chữ "tiếc nuối" .

1 năm sau e Kho lấy ckong, lấy 1 anh gần nhà , ko biết cuộc sống của e có hạnh phúc ko? Tao chỉ biết con e Kho đặt tên ở nhà là " Đậu ". Bây giờ tao vẫn bị ám ảnh bởi tiếng mèo kêu....vì thế nhà tao ko nuôi 1 con vật gì hết , ngoài nuôi người .

Tao xin nghỉ phép 1 tuần về quê. Chỉ có gia đình là yêu thương mình vô bờ bến ! Chỉ có gia đình mới tha thứ cho mình tất cả lỗi lầm . Chỉ khi Ở bên gia đình mới làm cho mình an tâm , vs ổn định về những suy nghĩ , công việc , tình cảm bên ngoài..... Về nhà đi con " tin nhắn bagia tao gửi khi tao gọi về tâm sự ".



Cuộc sống tiếp tục , công việc tiếp diễn . Việc đầu tiên tao xuống làm là chuyển chỗ trọ ! Xóm trọ của công ty , lên có nhiều thứ bất tiện , và tao cũng ko muốn nhớ gì về e Kho nữa....để nó là kỷ niệm đẹp thì tốt hơn. Ngày chuyển phòng , e Mẫu xang dọn dẹp hộ , e buồn thiu , ko muốn tao chuyển đi . E Mẫu nói :

Đã hay làm trái ca a rồi , giờ anh lại chuyển xang chỗ # .hic

Tao nói : chỗ # càng thoải mái , đỡ phải khép cửa chứ sao ...hihi. Lại ăn véo..

Chỗ ở mới của Tao khá đẹp , tao ở trên tầng 3 của 1 nhà 3 tầng . Nhà chủ 2 ông bà tầm 45, 50 tuổi bán hàng tạp hoá tầng 1 , ong bà ở tầng 2 . Tầng 3 ngăn đôi làm 2 phòng riêg biệt , khép hở 2 phòng chung nhà vệ sinh , nhưng được cái có nóng lạnh. Thời đó như tế là hạnh phúc lắm rồi, ông bà chủ thiết kế thêm cầu thang đi bên ngoài , lên thoải mái ko phiền chủ nhà . Cạnh phòng tao có đôi vk ck công nhân , sau này mới biết 5 năm rồi chưa có con .

Hôm lên " nhà mới " , lão 85 với ông bạn lính của lão hôm trước hôm trước qua chơi , chạy xuống quán tạp hoá ông bà chủ làm thùng bia , cộng với ít đồ tao đem từ quê xuống , anh em thi đấu.

Lão 85 nói : về quê tuần trời , bình thường chưa ? Dm nghĩ hôm trước mày gan to gớm , lạ nước lạ cái mà dám cân 3 . Hôm ý tao với thằng này ( chỉ bạn lão ) , mà ko vô tình qua thì giờ mày chắc vẫn trong " Việt Đức ". Lão cười khà khà .

Cầm lon bia mời 2 lão , tao nói : chuyện qua rồi mà anh , e quên hết rùi chỉ nhớ nợ 2 anh 1 buổi lên Trần Duy Hưng thôi : D

Lão lại khà khà nói : à mà tin vui cho mày , thằng BT nghỉ rồi nhé , nó đi bếp # rồi . Chắc ko muốn lằng nhằng sau vụ lùm xùm vừa rồi . Hôm mày đập nó có mấy người ở bếp cũng biết len xì xào nhiều lắm . Tao ko quan tâm lắm , vì cũng kệ mẹ thằng BT ý rồi.

Lão nói tiếp : mày biết ai thay nó ko ? Thằng giám sát gia vị , hôm mà mày cho nó vay tiền ý , nó vẫn chưa trả đúng ko ?

Tao há mồm ngạc nhiên : chưa đã trả đâu , nhưng lão ý lên BT thật à anh , hehe . Thế này e vào phòng điều hành ko cần gõ cửa rồi .

Mỗi anh em làm 5 lon giải tán . Ngủ sớm mai đi làm...



Sáng dậy, thấy tin nhắn của e Mây gửi lúc 12h đêm " ê đầu bếp về quê lấy vợ rồi à ? Sợ e ko có $ mừng hay sao mà chả thấy mời ". A còn lâu mới lấy vợ nhé ....

Nghỉ tuần trời đi làm cũng thấy nản , dm lại ăn tạ đậu... sao mà công nhân thích ăn đậu thế ko biết. Lúi húi cắt đậu , thấy bóng áo trắng Bép Trưởng , tưởng thằng BT cũ , đang định ngẩng lên chửi ! Ko phải .

Mà là lão giám sát gia vị , giờ lên BT mặc áo trắng , nhe răng cười : lâu rồi ko gặp chú , tưởng chú nghỉ , thì biết trả $ kiểu gì . Lão nói, rồi đưa trả tao tờ 500k , a cảm ơn nhé , hôm nào lên ca đêm a mời chú cái này , lão nói rồi đi .

Từ hôm xảy ra chuyện e Kho , hôm nay tao mới thấy có niềm vui ! Gọi lão 85 , hươ hươ 500k trước mặt lão , a thích j e mời . Lão 85 : BT mới trả mày à ? Ngon đấy .thik éo gì được , hay làm con đề được thì anh em xoã cánh. Tao nhất trí luôn . Lão 85 đưa cho tao thêm 100k là 600k làm 3 con 50,05 ,00 mỗi con 200k . Điện về cho ông bà chủ nhà mới gi luôn ,lát về trả tiền sau.

18h28 phút, chưa hết giờ làm 2 anh em nhắn tin kết quả sổ xố . Tinh tinh , vẫn đang quay giải 7 , từ trên xuống dưới 6 giải rồi mà chả thấy có con nào liên quan đến con 0 vs con 5 đâu . Quay xang lão 85 cười ăn lol rồi a ạ! Coi như mất , đưa điện thoại cho lão soi tiếp , tao đi ra ngoài chỗ chia đồ ngắm gái ...đang chém gió vơi ông TT, lão 85 hét ầm lên , tao chạy vào , lão 85 lao vào ôm tao , cười như chưa bgio lão cười ....00 mày ơi , 16 củ vào mồm rồi .haha. Tao éo tin giằng điện thoại xem , đúng 00 thật , lần đầu tiên trúng to như thế ! ( hôm nay có thằng nào theo , mà được nhớ tán lộc nhé ) .

Hết giờ làm đi về lấy $ , đưa cho luôn ông bà chủ nhà 1 củ , còn lại 15 củ . Anh em tổ tao hôm đó đập phá 1 bữa , hết 5 củ , đi ăn hát hò ôm ấp tít mù .





Vui quá quên mẹ mất e Mây ! Mở zalo nhắn tin , thì thấy e đăng stt " áp lực công việc, gia đình , muốn đi đâu đó mà ko ai ngó ".

Tao cmt " để a hoá gió thổi mây đi khắp thế gian nhé ".

E Mây " thôi a ơi , e sợ độ cao chóng mặt lắm , e chỉ cần đi bằng đường bộ thôi. E tưởng a quên e rồi ".

Thế là lại 10phút tắt đi , giải thích các kiểu các thứ . Chốt lại hôm nào đưa e lên HÀ NỘI ăn kem Tràng Tiền , ngắm cụ rùa .

Gọi lão 85 , bảo lão gọi ông bạn lính của lão hôm trước đi , rủ hôm tới cuối tuần được nghỉ lên HNoi chơi , đi thăm con phố Duy Hưng Trần ...ok luôn. Thế là tao chuẩn bị sắp xếp , tính thuê cái xe tự lái , 2 lão ý ngồi sau , e Mây ngồi ghế trước . Hợp lý đấy chứ.



Ông bà chủ nhà phải bảo lãnh mới thuê được xe , lâu lắm rồi ko ôm vô lăng lên cũng run run ! Alo lại cho lão 85 nắm rõ chương trình , đầu tiên lão còn tưởng tao đưa e Mẫu đi cùng , lão éo đi vì sợ lằng nhằng rồi lại bàn tán cả bếp lên đến tai vợ lão ý . Lại phải giải thích , cuối cùng cũng xuôi . Chốt xong , gọi cho e Mây .

Alo Mây à ! E Mây " dạ , e nghe nè " . Giọng e Mẫu đã hay rồi , nhưng giọng e Mây có gì đó cuốn hút khó tả .

Tao nói : hôm tới chủ nhật e được nghỉ ko ! Đi chơi nhé . Cùng 2 anh bạn nữa , cái anh mà hôm trước đứng với a ở nhà ăn đó, anh ý cũng muốn biết cô gái tóc đỏ , tóc vàng hôm đó như thế nào .hihi

E Mây : tế thui e ngại lắm , đi riêng với anh em đã ngại rồi đằng này ....các anh đi đi , hôm nào mời e cfe là được rồi... lại giải thích , cái lọ cái chai ...mới nhận được câu " Vâng " của e Mây , sáng đi chiều về thui đấy nhé ! Tao " dạ , tun lệnh tiểu thư ".



Sáng dậy sớm đi lấy xe , chạy lòng vòng 1 lúc mới quen xe . Qua đón 2 lão kia trước , lão 85 tót lên ghế trước ngồi , tao đuổi xuống ghế sau bảo : 2 sư huynh chịu khó ngồi ghế sau nhé, ghế trước còn dành cho người đẹp ". Dm thằng này , mày có định thả bọn tao ngang đường ko đấy ? Lão 85 chửi.

Đến gần chỗ e Mây điện thoại , nói e đi ra đi a tới rồi . 15 phút vẫn éo thấy e đi ra , hay lại ăn quả lừa , lão 85 vs ông bạn lão cười khà khà. Rồi lại 5 phút , 10 phút nữa . 3 anh éo chịu ngồi trên xe được nữa , xuống xe hút thuốc .

Có bóng dáng người đẹp đi ra , chân váy xoè màu đen , tất chân lưới , đi đôi dép cao màu đen nốt . Phía trên chiếc áo trễ vai cũng màu đen , khe rãnh đầy đủ , lấp nó cỡ bằng e Kho cũng lên ! 1 cây đen , càng làm toát lên nước da trắng như trứng gà của E Mây . 2 lão xuýt xoa , e tóc đỏ kia á , ngon thế . Đúng là ngon thật . E Mây tới gần nói :

E xin lỗi , để các anh đợi lâu. Hi. Tại vì E chọn mãi ko được bộ nào ưng ý ...e Mây chắc thấy người lạ , lên mặc chiếc áo mang theo vào ! Tao chưa kịp nói gì lão 75 đã nói rồi : e tóc đỏ hôm trước đây ư , a ko nghĩ lại xinh đẹp thế này đâu . E Mây nhìn tao liếc mắt cười đỏ mặt.

Lên xe xuât phát. E Mây ngồi ghế trước thì thoảng lại liếc nhìn tao , dm lâu ko lái xe , lên căng thẳng éo nói được gí mấy. Chả bù cho lão 85 , mọi ngày bẩn bựa thế , mà hôm nay nói chuyện nhẹ nhàng vkl.

Hơn 1 tiếng thì lên tới Hà Nội
 

Anh hàng xóm69

Yếu sinh lý
Truyện này tao đọc nâu rồi nhưng tiếc là thằng này nó đéo viết tiếp, tao sợ nó không qua khỏi đợt dịch covis rồi. tao gọi nó mãi đéo thấy hồi âm viết tiếp đang đọc cuốn vài l.

Tiếp 3

Từ sau buổi to tiếng đó, thằng BT như tránh mặt tao, lảng lảng đi chỗ #. Rồi lại chiên đậu, chắc sau này con tao đặt tên là Văn Đậu mất thôi.

Thấy có 1 lão mặc áo đen quản lý, đang đi mượn tiền anh em tổ tao, nhưng mà thằng nào cũng từ chối, nhọ thật. Lão đi qua chỗ tao,

Tao gọi "a mượn tiền à, mượn nhiều ko". Lão đứng lại có vẻ giật mình ,

Lão nói , A mượn mấy trăm thôi, có tý việc mà chưa thấy lương về, anh em cuối tháng lên ai cũng ko có.

Tao nói, tưởng nhiều e ko có, mấy trăm thì. Tao rút tờ 500k, nói tiếp, anh cầm bao giờ lấy lương gửi e ( trước khi xuống đây làm , 2 bà chị mỗi người cho tao 3triệu gọi là phòng thân, lên cũng rủng rỉnh ).

Lão cầm, chắc vẫn chưa hết ngạc nhiên, lão nói : A cảm ơn, lấy lương a trả, chú tên gì nhỉ , nhân viên mới phải ko?

Tao trả lời , vâng e mới làm , e tên V .

À, chú cháu sếp phải ko? A nghe nói tới chú rồi , cố gắng làm việc nhé, có gì ko biết hỏi a, quên a cảm ơn , lão giơ tờ 500 rồi đi .

Dm lại cháu sếp, nhức hết đầu. Lão 85, vẫy tao lại , lão nói :

Mày cho thằng giám sát vị (chuyên thử các món ăn trước khi mang ra ngoài chia cho công nhân, gọi là giám sát gia vị ) mượn tiền à? Tao bảo vâng , e thấy lão đi mượn mà ai cũng lắc đầu.

Lão 85 : dm tao quên ko nhắc mày, thằng đấy làm phòng điều hành , lương cao nhưng lô đề, bóng bánh suốt ngày mượn tiền quanh bếp, có ai cho mượn đâu. Tao cười , hi e ko biết, có 500k thôi mà anh.

Lão 85 quay đi nói , bao giờ nó trả thì mời tao lên cái phố Duy Hưng gì đấy nhé, có đến mùa quýt nó trả.

Tao lại cười , cần gì anh , thích hôm sau anh em mình đi, chỉ sợ a nghiện thôi, e có lỗi với chị nhà a lắm.

Thực sự đến bây giờ tính tao vẫn thế, bỏ 500, 1 triệu mà biết được mặt nhau thì nó còn quá rẻ.



Điện thoại rung báo tin nhắn, 23h30 ai còn nhắn tin muộn thế nhỉ. e Kho về quê nhớ mình quá à, hay e Mẫu ở phòng ko ngủ được. Ko pải , là e Mây Mây , e nhắn tin " a hôm nay có chiên cá mập ko , để lát đi ăn e lấy 1 suất.hihi.".

Tao nhắn lại, mấy giờ e đi để a mang ra tận nơi , tiện thể ngắm nghía xem e trông như thế nào mà lại có giọng nói hay tế . e Mây bảo khi nào đi ăn e gọi trước. Tao chạy ra chỗ lão 85 , để ủ mưu lát ra xem mặt e Mây. Chuyện gi to nhỏ tao cũng kể với lão 85 , trừ chuyện chịch e Kho , thế mà tao lại đi kể với chúng mày. Haha.



E Mây gọi, bảo đứng xếp hàng cửa 5, e tả mặc áo công ty, quần công ty tóc đỏ ngang vai. Dm tả như đánh đố, đứa nào mà chẳng mặc quần áo công nhân , thôi tìm em tóc đỏ ngang vai vậy. 2 ae căng mắt ra nhìn, đông vkl, nếu ko có quy tắc nhân viên nấu ko được ra ngoài tiếp xúc với công nhân để đảm bảo an toàn vệ sinnh, thì tao cũng chạy mẹ ra nhìn từng đứa một rồi. Dm gọi điện thoại xem e nào nghe máy thì chắc đó là Mây, bấm máy bận mới vkl,

Còn ntin "a ko nhận ra e à? Tế mà e nhận ra a đấy, a đứng gần 1 a nữa chỗ cửa 5 đúng ko. hehe, ngok ạ e lừa a đấy, e đi ăn cửa 6 cơ". Vlon, còn ăn quả thịt lừa, đang lẩm bẩm thì thấy có 2 e công nhân tiến tới chỗ tao với lão 85 đang đứng, chìa khay chia thức ăn ra nói "cá mập chiên của e đâu", rồi đi luôn xang cửa 6.

Lão 85, giọng dồn dập, thế em Mây e Mưa của mày là đứa nào trong 2 con bé tóc đỏ đấy! A hỏi thế e chịu chết, mới xem ảnh qua điện thoại, lúc rồi nó đi nhanh tế e còn chưa kịp nhìn ý, biết thế mẹ nào được. Thôi đi vào anh, nhanh còn ra ngoài hút thuốc.

Tao nhắn tin cho e Mây " dám trêu a hả đợi đấy, cá mập a chiên mang ra e ko lấy a ăn hết làm sao được"?

E Mây nhăn tin lại : e ko thik ăn ở đây đâu, mọi người lại bảo e được ưu tiên, a mang ra cho bạn nào ý.hí hí.

E Mây này cũng thú vị đấy chứ tao trả lời " a chỉ chiên cá cho sóng xô vào bờ thôi".

E Mây hồi âm " được rùi, mai a về mấy giờ có ngủ ngay ko, hẹn a 10h sáng cafe nhé! E mời chuộc lỗi hôm nay trêu anh : P ". Tao ok ngay.



6#



Sáng ra về luôn, lão 85 trêu, dm có tý gái xoắn hết cả lên kìa, cẩn thận ăn quả lừa con ạ! Tao cười, hẹn sư huynh tối nhé, có gì e thông tin ngay và luôn. Tắm táp , ra thay đồ, đàn ông con zai cũng éo có mấy bộ đâu. Tế mà thay ra thay vào, vì đó là lần đầu tiên tao đi gặp mặt kiểu này, hồi hộp vkl.

Chốt lại quần vải đen kẻ ca rô , áo phông trắng có cổ , lôi đôi giày bóng ra lau từ hôm đi ăn hội nhà lão 85, hôm nay mới đi lại. Ngắm ngía tút tát, thấy cũng ổn, được cái từ bé nhà ko làm ruộng lên, cũng trắng trẻo công tử , đi bộ đội về thân hình vạm vỡ ra, tổng kết 1 câu như hot train bây giờ là thấy tao chị e như muốn rụng mẹ hết trứng.haha.

Tự sướng tý, chúng mày cứ ném đá tẹt ga. Đang tự sướng, e Mây gọi , alo, a đi được chưa ,e gửi tin nhắn địa chi quán cfe đó. Ko phải đón e đâu, a cứ đến đấy đi. Tao Dạ 1 câu rồi lên đường, ko quên làm tý nước hoa cho nó quyến rũ : D.( đến giờ này có nhắn tin với ngươi yêu cũ, hay nói chuyện với vợ, tao vẫn dạ. Tao cảm thấy câu dạ của anh em mày râu chúng mình rất được cảm tình của chị em).



Quán cfe e Mây chọn ko cách xa nhà trọ công ty lắm,cũng may là đợt đầu có bảo e Mẫu dẫn đi thám thính rồi, lên thêm 1 lần hỏi thăm nữa cũng đến nơi.

Gửi xe, chỉnh trang lại , rồi đi vào! Quán buổi sáng lên cũng ko đông lắm, có mấy đôi ngồi. Tao nhìn 1 lượt ko thấy e tóc đỏ tóc vàng nào hết, ko khéo bị ăn quả lừa thật, dm thế này đến bếp lão 85 trêu cho thì bách nhục. Rút điện thoại ra để gọi, tính tao éo chịu nổi đơi chờ, gì mà đợi chờ là hạnh phúc, có lol, đợi chờ là mất hút ý.

Alo ,e đến chưa a đứng trong quán rồi, nhưng ko thấy ai giống như Mây Mây.

E lại cười "thế bây giờ e nói bận việc ko đi được, a có còn chiên cá mập cho e ko".ôi vkl, Tổ Trưởng ơi, tối nay e xin nghỉ nhé, e ko dám đi làm đâu,lão 85 xỉ nhục e chết mất, suy ngĩ đó vừa chạy qua , thì giọng e Mây vang lên...

E đứng sau a đây này, a quay lại đi. Tao quay lại , đập vào mắt 1 cô bé, éo phải tóc đỏ mà tóc màu đen nâu nâu, mặt V line (nếu như bây giờ chắc nghĩ e đi phẫu thuật thẩm mỹ rồi) , đôi mắt to nhấp nhánh , miệng nở 1 nụ cười , trên môi là màu son đỏ cam. E mặc chiếc váy len màu đen cổ tim quá mông, tạo 1 khe mà đủ làm cho người đối diện xao xuyến.

A nhìn e xong chưa, e Mây lên tiếng. A định để e đứng đây hay e đi về nhé!

Nở 1 nụ cười với e tao nói, phải Mây ko , Mây của a tóc đỏ mà .

E nói tiếp, Mây nào của anh, e vừa nhuộm lại tóc sáng nay lúc đi làm về , cho a bất ngờ. A ko thik màu tóc này ư, e về đây, a tìm cô nào tóc đỏ mà ca fe nhé.

Tao bảo , ko ko, cá a chiên đây rồi a đâu có muốn mang về ăn thay cơm. E Mây bĩu môi, thui ko chem gió nữa ông tướng, gọi gì cho e uống đi , e khát lắm rồi , làm tóc ko kịp cả uống gi, chạy ngay đến gặp a nè.



Lại bàn ngồi mùi nước hoa hay nước gi thì éo biết, hay bọn con gái xinh nó auto thơm . 2 ly cam vắt vs đĩa hướng dương ( combo huyền thoại đi cffe với gái).

E Mây nói, a bên ngoài đẹp trai hơn ở bếp nhỉ, e ngạc nhiên đấy chỉ sợ nhận nhầm a soái ca nào thì xí hổ!

Tao trả lời : người ngạc nhiên pải là anh, e xinh vs đẹp hơn trong ảnh nhìu, thường các bạn bên ngoài kém trong ảnh ảo, e thì ngược lại.

Á à, vậy a cũng hay đi gặp gỡ kiểu này hả, mấy lần vỡ mộng rồi hả đầu bếp, e Mây vẫn giọng châm trọc tao.



Có thể e ko tin, nhưng đây là lần đầu tiên, vì a xuống chỗ này làm được hơn 1 tháng. Miệng tao nói tay bóc hướng dương, rùi lại nói tiếp :

E đưa tay đây, e đừng cắn hướng dương như tế, nó trôi mất son, bớt xinh đi đấy. Tao cầm tay e Mây, bỏ hướng dương vào. Tay cũng đẹp chúng mày ạ, trắng muốt, mịn nữa, chỉ muốn hun lên bàn tay e.

E Mây lườm : này đừng lấy cớ bóc hướng dương cho e mà lợi dụng cầm tay đâu nhé.

Hết đĩa hướng dương thì gần 12h , đứng lên ra về ngủ tối còn đi làm. Mẹ lão 85 nhá, tối có cái trêu hắn rồi kaka. Mỗi đứa 1 xe ( xe e Mây biển 11 nhé), mỗi người 1 hướng chào nhau rồi đi thẳng, ngoái đầu lại thì cũng thấy e Mây như vậy!

Về đến phòng thay đồ, lên giường. Tin nhắn của e Mây, " đầu bếp hôm nay vẫn nợ e món cá chiên nhé.hihi.e ngủ đây, a ngủ ngon". Tao nhắn tin lại chúc e ngủ ngon rồi lim zim.... Lại tin nhắn, e Mây còn điều gì muốn nói nữa à. Tao vẫn sai, mà e Kho nhắn tin " chắc giờ a đang ngủ , khi nào dậy gọi lại cho e nhé". Đã đến ngày e xuống làm đâu nhỉ, thôi ngủ đã. Lấy ảnh e Mây trong zalo ra xem, ko thấy cái ảnh nào mặc váy đen....

Ngủ dậy điện cho e Kho. Alo, a đây, e về quê vui ko?

Kho trả lời , e bình thường , được ăn kom mẹ nấu lên ngon ăn được nhiều .hihi. A sang phòng e, chìa khoá e gửi cô chủ nhà , lấy tập hoá đơn e để trên bàn ý. A cầm đến bếp đưa cho BT giúp e . A ngại đưa cho e Mẫu , nó đưa cũng được.

Dm , ngại lol gì. Tao bảo ok, khi nào e xuống

Kho . E chưa biết , nhà đang có chút việc, chắc là sang tuần ạ . E Có chuyện này muốn nói với a, nhưng để hôm nào e xuống . Giọng e Kho trầm lại.

Tao cảm thấy có gì ko ổn.

Những ngày tiếp theo đi làm bình thường, trái ca với e Mẫu lên thời gian gặp nhau cũng ko nhiều. Chủ yếu đi làm về buôn với e Mây. Nhắn tin , gọi điện , face time có hôm quá trưa mà ko ai muốn dừng lại, đi ngủ. Cuốn theo triều gió vlon.

Đến ngày e Kho xuống, phi ra đón. E mặc quả áo chống nắng, mãi mới nhận ra. Lên xe e nói

A đi làm thế nào ! Có rắc rối gì vụ hôm trước ko?

Tao trả lời : ko, a quên lâu rồi, chấp nhặt gì . E về quê thế nào , cả nhà khoẻ hết chứ ? E bảo có chuyện gì hôm nào lên nói với a cơ mà!

E Kho : Để khi # , vừa đi mấy trăm km, e hơi mệt. Mà thấy e Mẫu thông tin, đợt này anh hay ra ngoài xí xớn với mấy e Công Nhân hả? Dm, con bé Mẫu này chuẩn pị giống lão 85 đến nơi cái gì cũng biết.

E Kho nói tiếp, e chẳng là gì lên ko dám can thiệp , chứ e mà là người iu anh, e bắt a về mở quán bán cháo lòng , chứ trong môi trường toàn các e chân dài thế này khó mà giữ được a ! Cháo lóng mới vkl chúng mày ạ. Tao mà có mở quán cháo lòng thật , chúng mày có qua ủng hộ ko ! : D

Tao nói : làm gì có em chân dài nào , biết kêu tiếng mèo như em. Haha. Lại ăn cái véo.

Về phòng, e Kho thay đồ tắm giặt làm bộ thể thao, di sang kêu tao đưa qua nhà bà chị . Trên đường đi e nói giọng buồn bã :

E nghỉ việc a ạ , hôm rồi e về mẹ bệnh nằm viện. Nhà có 2 anh em , ông anh e thì xuất khẩu bên Đài Loan. Leo ngừoi, ko có ai chăm mẹ. Bây giơ e qua chỗ bà quản lý nhân sự , nói chuyện. Hôm trước ở nhà e gọi điện báo rồi. Về quê , e nhớ a lắm.

1 cảm giác hụt hẫng , tao chỉ nói câu " thế à" rồi im lặng. Đứng đợi e Kho ở ngoài, châm thuốc liên tục, ko phải thèm thuốc mà tao sợ thời gian trôi nhanh, nhìn điếu thuốc cháy tao thấy thời gian như chậm lại . Tao ko còn được gặp e Kho nữa. Yêu thì chưa, nhưng nhớ thì có. E Kho đi ra , chở e về . E nói :

Bà ấy bảo e làm hết giấy tờ , công việc, các thứ chuyển giao cho bạn #. Bình thường thì phải 1 tháng mới được nghỉ từ ngày viết đơn, nhưng e nói hoàn cảnh của e, bà ý cho 2 tuần. E về có dịp lên thăm anh, anh còn ra đón em ko ?

Vậy còn 2 tuần nữa là ko được gặp e! 14 ngày nữa thôi, ko dc nghe tiếng mèo kêu....khó tả cảm xúc lúc bấy giờ của tao, chỉ muốn nói với e " hay 2 đứa lên HÀ Nội làm, rùi đón mẹ e lên". Nhưng bản lĩnh của tao lúc bấy giờ nó chưa có, nếu như tao là con ngoan trò giỏi trong mắt gia đình tao thì mọi thứ nó sẽ dễ dàng hơn . Đằng này , vừa lấy lại được lòng tin ở gia đình , tao mà lệch sóng lần này nữa , chắc tao gạch tên trong gia phả.

Tao nói ; trong thâm tâm anh ko muốn e nghỉ , nhưng chuyện gia đình của e nó như thế , a ko dám gàn. Cộng với việc kia ( ý việc với lão BT) , e về quê cũng là tốt cho e. Trước thì e nói tiếc giá như a về sớm hơn , thì bây giờ người tiếc nuối lại là anh.hiz. Giá như ....

E Kho ôm tao chặt hơn : e vẫn còn 2 tuần bên a mà ! Chuyện ông BT , thì ngày gần nhất e nói chuyện cho dứt khoát.

Thả lỏng người, nhẹ tay ga , tao cười như vô định. Lang thang cùng e hết buổi hôm đó , mà ko có suy nghĩ gì về tiếng mèo kêu....

Anh muốn bay xuyên thời gian

Xuyên không gian , để đến bên e

Anh muốn bước đi cùng e, trên đoạn đường đầy nắng



Hôm sau gặp e Mẫu ở bếp . E Mẫu nói :

Lệch ca với anh, nhớ cảm giác ngồi sau xe , véo a tế. Thực sự, trong thời gian đó, tao ko thiết tha với cái gì hết , mọi chuyện cùng e Mẫu , t bỏ xang 1 bên. Tao trả lời cho có : ừ, khi nào trùng ca a đưa e đi.

E Mẫu : a làm sao thế cứ như mất hồn ý, a biết chuyện chị Kho nghỉ chưa? Cứ ngơ ngác , đừng nói là a thế này là vì chuyện chị Kho đấy nhé. Hừm , bực mình.

Lão 85 , thêm vào , Mẫu ơi a tuy có Vk rồi, nhưng chân tình hơn thằng Chiên Đậu nhiều. Anh em trong bếp cười phá lên . E Mẫu đỏ mặt : mấy ông thì có ma nó thèm , toàn bọn dê già

Tao nói , thui e về đi , làm cả ngày rồi. Ở đây ầm ỹ lên lão BT lại ra nhắc . Nghe đến BT e Mẫu đi luôn , kịp nói nhỏ " nhớ a lắm rồi , liệu mà giữ mạng ". Nhớ nhớ , để làm gì khi tâm trạng ko qua nổi cây cỏ.

Đếm từng ngày , với e Kho. Dm đời như tời , e Kho lại lên ngày làm để còn chuyển giao công việc cho người #.

Tao nhớ hôm đó là buổi cuối tổ tao làm đêm , anh em ra ngoài uống nước hút thuốc sớm hơn. Vẫn lờ đờ , lão 85 chửi , dm thằng này mà cũng khovilo à .haha.

Có cuộc gọi, 1h sáng rồi , e Mây thi cũng lên ngày làm rồi mà, chúc ngủ ngon lúc 10h . Ai nhỉ , e Kho gọi .

Tao : Alo , a đây, e ko ngủ ư?

E Kho : hic e nhớ a quá, mấy ngày rồi . A về với e được ko! Về kiểu lol gì , được nghỉ có 1 tiếng , uống nước mất mẹ 30 phút rồi, mà về phòng trọ éo ổn đi xe máy ầm ầm có mà gọi cả xóm dậy.

Tao nói , để a xin vào muộn, nhưng ko về phòng được đâu, phiền mọi người. E đi ra ngoài nhé, a đón đi dạo.lạnh lạnh đó mặc áo khoác đi. E Kho vâng ạ. Tao quay xang xin ông BT vào muộn 30phut, lão 85 lại trêu, về làm nháy e Mẫu à .

Quay vào nhà xe , lấy xe phi về xóm trọ. Thấy e Kho mặc áo khoác dạ dài , đứng đợi rồi. Thấy mặt e buồn rười rượi, lên xe tao chọc :

Đừng có ôm anh đấy, toàn mùi thức ăn ở bếp thôi ,lát về lại pải đi tắm. Ko thấy véo, chỉ thấy giọng nói : " e thích mùi này , e sẽ nhớ mùi này lắm". Lượn mấy vòng, rồi đừng dưới gầm cầu vượt. Tựa vào xe máy, tao ôm e Kho , 2 đứa cùng nhìn ra phía trước . Hôm đó trăng sáng, bóng cây cầu vượt thấp thoáng cùng tán cây bên đường. E Kho nói :

Thích a nhỉ, ko biết khi nào lại được như thế này . 2 năm trời, e luẩn quẩn trong 1 mối quan hệ ko kèn ko trống mà vẫn gọi là yêu... để rồi tận dụng từng phút với anh, mà chẳng biết là cái gi ?

Tao : e nghĩ nó là cái gì nó là cái đó , a ko hứa có về thăm em được hay ko , nhưng giây phút bên em a sẽ nhớ mãi.

Kho : nhớ nhé , thằng chiên đậu ,hí hí. E biết cả biệt danh ở bếp của anh à?

Kho : ngày nào a chẳng to mồm nhất ở bếp, mọi người gọi a thì e nghe thấy thôi. . Mà a đưa tay đây e cho a xem cái này! E Kho quay ngừoi lại cầm tay tao , tao cũng chưa hiểu chuyện gì !

E Kho cho tay tao vào trong áo , hoá trong lúc ôm e , e ý tự cởi hết hàng cúc áo dạ rồi. Vlon, e ko mặc nội y , nhiệt độ ngoài trời lúc đó khoảng 20•c , mà tay tao chạm đến đâu cứ như 100•c vậy. E thì thầm " a thích ko".

Tao làm 1 đường từ khe lên tới tận cổ e Kho , quá hưng phấn xoay e Kho tựa vào xe cho nó có thế . Tay pải tao móc cua , tay trái tao xoá zú , miệng ngậm bên còn lại. E Kho ngửa mặt lên , rên khẽ , nước tuôn như suối . 2 tay e thì cầm 2 bên vạt áo, như để che tao lại. Tao đổi tay, miệng cũng đổi bên luôn tiếp tục móc và bú, ( ở trong bếp tao nổi tiếng với tuyệt chiêu chặt gà 2 tay như một ).

Rồi đến lượt e Kho xoay tao lại tựa vào xe , e cúi xuống, tao bất ngờ luôn, còn giữ giữ e lại . E Kho ngửa mặt lên nhìn tao ra dấu , suỵt . Tao thì ko ngửa mặt lên , mà cúi xuống nhìn xem đôi môi đang mút chùn chụt , có lần tao hình dung ra cảnh này rồi nhưng nó ko phải trong hoàn cảnh vkl như tế này. Cảm giác giữa đêm hôm , thanh vắng 1 nữ BJ cho 1 nam thì nó phê như thế nào.

Tao kéo e dậy, vì ko chịu nổi nữa cứ tế ra mất . Tay e Kho chống vào yên xe, tao từ phía sau đâm phâm phập .....tiếng mèo kêu lại vang lên , cùng tiếng ếch , tiếng nhái , hợp thành 1 bản giao hưởng thính phòng , người chỉ đạo dàn nhạc đó là Em .

E Kho hổn hển nói " a ra vào trong đi nhé, e thích như thế "

Tao : có em bé thì sao, a ko muốn e đau khổ thêm.

E Kho : ko sao, nữa đi anh , em raaaaaaa.....

Tao cũng ra....lấy giấy ăn trong cốp xe, lau chùi rùi đưa e về. T nói : e trong ngày an toàn ư, chứ đùng uống thuốc , hại cho sức khoẻ lắm .

E Kho : hihi, e có uống thuốc đâu , có con thì là con e , sau này e đặt tên nó là Đậu .

Tao cười : cho cả tên a vào tên con nữa nhé Nguyễn V Đậu. Cả 2 phá lên cười. Trước khi tạm biệt quay lại bếp , còn hun hít tít mù 1 hồi. E Kho nói, hôm sau sẽ gặp lão BT nói chuyện. Lão cũng hẹn e rồi .



Đứng giữa giời , anh và em

Hai đứa hôn nhau , ông giời đứng xem

Xem xong ông bảo này 2 đứa

Hôn nhau nhứ thế , ông cũng thèm





# 2

Chuyển ca lên ngày được nghỉ, qua đón thằng lính cơ động hôm trước , với lão 85 + bạn lão cũng đi lính về là đủ tứ cường. Trè tam rượu tứ , toàn lính cả hết lên hết có 4 lít . Ra về bắt chân bắt tay như ko bao giờ gặp nhau nữa ý. Về gần đến nhà trọ , thấy dáng quen quen đang đi bộ , hoá ra là e Kho. Phi xe đến nơi ,

Tao trêu : bà chủ quán cháo lòng ơi, có đi nhờ xe ko?

E Kho quay lại , mặt mếu máo. Tao đỗ xe , nhẩy xuống nhìn mặt e Kho còn có vết đỏ in năm ngón tay trên đó. Tao hỏi , e làm sao thế này , ai đánh e? E Kho lắc đầu : ko có ai, e tự ngã. Tao quát , ngã mà có dấu cả bàn tay thế này à ? đứa nào?

E Kho nức nở kể : hẹn gặp ông Bếp Trưởng nói chuyện, rùi to tiếng qua lại, e nói ông ko xứng nhận tình cảm của e, ông lừa dối... Ông ý tát e bảo e cút về quê đi, ở đây ko thiếu. Mọi chuyện chấm dứt rồi, ko sao đâu. A đưa e về phòng đi.

Về là về thế đéo nào , sức dài vai rộng đi đánh 1 đứa con gái. DM nhà nó chứ ( đang có sẵn lít rượu trong người, cay zái vlol ).

Tao nói : e hẹn nó ở đâu , nó còn ngồi đấy ko? E Kho lý nhí : có , quán ca fe lần trước a với e ngồi đó.

Tao bảo : e lên xe , đi ra đó cùng a. E Kho nhất định ko! Tao nói tiếp , e cứ lên đây đi với a ra đó.

Hải quay xe ( ko mà là V quay xe )

Ra đến quán e Kho ko vào , đứng ngoài . Tao đi vào , thấy thằng mặt lol đang cười rôm rả với 2 thằng nữa, chắc là bạn nó vừa gọi ra. Tao đến gần nói :

Chào mấy anh, quay xang lão BT tao nói tiếp, a ra ngoài này e có chuyện nói với a. Nói xong Tao đi ra luôn. Thằng BT xì xào với 2 thằng kia , là nhân viên bếp của tao.

Đi ra , nó nhìn thấy cả e Kho ở đó, nó chắc hiểu ra vấn đề. Giọng mỉa mai !

Có việc gì thế ? Hay đây à. Nhìn xang e Kho nó tiếp tục. Thấy mọi ngừoi trong bếp bàn tán , cô hay đi cùng thằng cháu Sếp, hoá ra là đúng. Chén chưa?. E Kho quát : anh câm mồm đi, ko pải ai cũng khốn nạn như anh.

Tao nói : tôi ko biết a quan hệ như thế nào với cô ý , nhưng a lấy tư cách gì đánh cô ý! Đm đàn ông đánh phụ nữ ko thấy nhục à ! Đây ko pải trong bếp , a cất bớt cái giọng hách dịch đấy đi....

Thằng BT : dm, ranh con này mày tuổi gì mà hỏi tao, mày thích thì chén nó đi, ăn lại ngon phết đấy...cười haha.

Lol con mẹ mày, ở bếp thì ko nói ra ngoài này rồi, mày nói ai là ranh con , mày bảo ai là ăn lại.... Tao vừa nói , vừa xông lên 1 đấm thẳng mồm. Thằng BT , bị đấm đau, loạng choạng ngã xuống đất, 2 thằng bạn trong quán thấy có biến lao ra ứng cứu ! Mỗi thằng túm 1 tay tao giữ lại, tao chưa kịp phản kháng thì nhận ngay 1 đạp vào bụng , 1 đấm giữa mặt của thằng BT , tối tăm mặt mũi . Nếu 3 thằng nó , từng đứa vào một tao còn cầm cự được , chứ thế này chắc nhập mẹ viện rồi . Thằng BT hét to : hôm nay mày tới số rồi con ạ !

E Kho chỉ biết đứng khóc , miệng lắp bắp "e xin các anh đừng đánh nhau nữa .huhu ".

Vèo 1 cái , tiếng chiếc ghế bay thẳng vào ngứoi thằng BT. Giọng lão 85 , chúng mày có biết , từ ngày đi lính , tao ghét nhất loại cậy đông , chó cắn cả bầy ko? Lão vừa chửi , vừa lao vào đạp 1 thằng giữ tao. Thằng còn lại , chưa kịp hiểu chuyện gì , ăn ngay 1 đấm của ông bạn lão 85. Tao được giải thoát đôi tay , vớ được cái cọc cắm hàng rào 1 vụt , đúng vai thằng BT , gục luôn xuống. Chủ quán chạy ra " đây ko pải chỗ đánh nhau , tôi báo công an bây giờ " . 2 thằng kia đỡ thằng BT , thấy có vẻ ko ăn nổi 3 anh em tao , ra xe đi thẳng . May quán này lão 85 quen , lên xin lỗi 1,2 câu thì thôi.

Lão 85 nói : mày sao ko ?

Tao nói : ko anh, ăn thua gì , 3 tháng tân binh còn bị giã như giã giò mà vẫn khoẻ re à. Sao a với ông bạn a lại qua đây?

Lão 85 : thì định đi về, thấy chưa đủ điện , tao với nó ( chỉ thằng bạn lão ý ), đi làm thấy mấy vại bia nữa , đi qua thấy xe mày , nhìn vào thì e tôi đang ăn hành.

Lão quay xang thấy e Kho vẫn đứng xụt xịt , chắc lão cũng hiểu chuyện gì rồi , lão nói : mày đưa e nó về đi , có gì đến bếp nói chuyện sau . Có về được ko?

Tao nói : được a ak. E cảm ơn a ( quay xang ông bạn lão ) , thôi e té đây ,có dịp anh em mình lại ngồi.

Chở e Kho về , nghĩ mình lúc nãy cũng hăng thật. Bình thường có mấy khi đánh nhau đâu. Cười nhạt một cái . e Kho lên tiếng " a cười gì thế ,vẫn còn cười được ".

Ngay ngày hôm sau e Kho về quê luôn. Ko có liên hoan chia tay , chia chân gì hết. Mọi thứ với e Kho như thế là quá đủ rồi. Tao ko đưa e ra bắt xe về , Ko pải tao buồn hay tao sợ , tao chỉ thấy mình kém , kém thật sự ....!

Tin nhắn của e Kho :" ko biết đến bao giờ e mới lại được gặp anh? Thời gian bên anh, tuy rất ngắn , nhưng nó đem lại cho e nhiều cảm xúc , nhiều nhớ thương , có kiếp sau , e sẽ làm bà chủ quán cháo lòng vs a sẽ làm chồng bà chủ . E yêu anh ......".

Cơ hội ko bao giờ đến với người đắn đo vs do dự . Tao cũng như chúng mày đều ko phải là lucky boy , nên cơ hội ko có nhiều đâu , vậy hãy tận dụng nó , đừng để nó vụt mất ! Rồi lại 2 chữ "tiếc nuối" .

1 năm sau e Kho lấy ckong, lấy 1 anh gần nhà , ko biết cuộc sống của e có hạnh phúc ko? Tao chỉ biết con e Kho đặt tên ở nhà là " Đậu ". Bây giờ tao vẫn bị ám ảnh bởi tiếng mèo kêu....vì thế nhà tao ko nuôi 1 con vật gì hết , ngoài nuôi người .

Tao xin nghỉ phép 1 tuần về quê. Chỉ có gia đình là yêu thương mình vô bờ bến ! Chỉ có gia đình mới tha thứ cho mình tất cả lỗi lầm . Chỉ khi Ở bên gia đình mới làm cho mình an tâm , vs ổn định về những suy nghĩ , công việc , tình cảm bên ngoài..... Về nhà đi con " tin nhắn bagia tao gửi khi tao gọi về tâm sự ".



Cuộc sống tiếp tục , công việc tiếp diễn . Việc đầu tiên tao xuống làm là chuyển chỗ trọ ! Xóm trọ của công ty , lên có nhiều thứ bất tiện , và tao cũng ko muốn nhớ gì về e Kho nữa....để nó là kỷ niệm đẹp thì tốt hơn. Ngày chuyển phòng , e Mẫu xang dọn dẹp hộ , e buồn thiu , ko muốn tao chuyển đi . E Mẫu nói :

Đã hay làm trái ca a rồi , giờ anh lại chuyển xang chỗ # .hic

Tao nói : chỗ # càng thoải mái , đỡ phải khép cửa chứ sao ...hihi. Lại ăn véo..

Chỗ ở mới của Tao khá đẹp , tao ở trên tầng 3 của 1 nhà 3 tầng . Nhà chủ 2 ông bà tầm 45, 50 tuổi bán hàng tạp hoá tầng 1 , ong bà ở tầng 2 . Tầng 3 ngăn đôi làm 2 phòng riêg biệt , khép hở 2 phòng chung nhà vệ sinh , nhưng được cái có nóng lạnh. Thời đó như tế là hạnh phúc lắm rồi, ông bà chủ thiết kế thêm cầu thang đi bên ngoài , lên thoải mái ko phiền chủ nhà . Cạnh phòng tao có đôi vk ck công nhân , sau này mới biết 5 năm rồi chưa có con .

Hôm lên " nhà mới " , lão 85 với ông bạn lính của lão hôm trước hôm trước qua chơi , chạy xuống quán tạp hoá ông bà chủ làm thùng bia , cộng với ít đồ tao đem từ quê xuống , anh em thi đấu.

Lão 85 nói : về quê tuần trời , bình thường chưa ? Dm nghĩ hôm trước mày gan to gớm , lạ nước lạ cái mà dám cân 3 . Hôm ý tao với thằng này ( chỉ bạn lão ) , mà ko vô tình qua thì giờ mày chắc vẫn trong " Việt Đức ". Lão cười khà khà .

Cầm lon bia mời 2 lão , tao nói : chuyện qua rồi mà anh , e quên hết rùi chỉ nhớ nợ 2 anh 1 buổi lên Trần Duy Hưng thôi : D

Lão lại khà khà nói : à mà tin vui cho mày , thằng BT nghỉ rồi nhé , nó đi bếp # rồi . Chắc ko muốn lằng nhằng sau vụ lùm xùm vừa rồi . Hôm mày đập nó có mấy người ở bếp cũng biết len xì xào nhiều lắm . Tao ko quan tâm lắm , vì cũng kệ mẹ thằng BT ý rồi.

Lão nói tiếp : mày biết ai thay nó ko ? Thằng giám sát gia vị , hôm mà mày cho nó vay tiền ý , nó vẫn chưa trả đúng ko ?

Tao há mồm ngạc nhiên : chưa đã trả đâu , nhưng lão ý lên BT thật à anh , hehe . Thế này e vào phòng điều hành ko cần gõ cửa rồi .

Mỗi anh em làm 5 lon giải tán . Ngủ sớm mai đi làm...



Sáng dậy, thấy tin nhắn của e Mây gửi lúc 12h đêm " ê đầu bếp về quê lấy vợ rồi à ? Sợ e ko có $ mừng hay sao mà chả thấy mời ". A còn lâu mới lấy vợ nhé ....

Nghỉ tuần trời đi làm cũng thấy nản , dm lại ăn tạ đậu... sao mà công nhân thích ăn đậu thế ko biết. Lúi húi cắt đậu , thấy bóng áo trắng Bép Trưởng , tưởng thằng BT cũ , đang định ngẩng lên chửi ! Ko phải .

Mà là lão giám sát gia vị , giờ lên BT mặc áo trắng , nhe răng cười : lâu rồi ko gặp chú , tưởng chú nghỉ , thì biết trả $ kiểu gì . Lão nói, rồi đưa trả tao tờ 500k , a cảm ơn nhé , hôm nào lên ca đêm a mời chú cái này , lão nói rồi đi .

Từ hôm xảy ra chuyện e Kho , hôm nay tao mới thấy có niềm vui ! Gọi lão 85 , hươ hươ 500k trước mặt lão , a thích j e mời . Lão 85 : BT mới trả mày à ? Ngon đấy .thik éo gì được , hay làm con đề được thì anh em xoã cánh. Tao nhất trí luôn . Lão 85 đưa cho tao thêm 100k là 600k làm 3 con 50,05 ,00 mỗi con 200k . Điện về cho ông bà chủ nhà mới gi luôn ,lát về trả tiền sau.

18h28 phút, chưa hết giờ làm 2 anh em nhắn tin kết quả sổ xố . Tinh tinh , vẫn đang quay giải 7 , từ trên xuống dưới 6 giải rồi mà chả thấy có con nào liên quan đến con 0 vs con 5 đâu . Quay xang lão 85 cười ăn lol rồi a ạ! Coi như mất , đưa điện thoại cho lão soi tiếp , tao đi ra ngoài chỗ chia đồ ngắm gái ...đang chém gió vơi ông TT, lão 85 hét ầm lên , tao chạy vào , lão 85 lao vào ôm tao , cười như chưa bgio lão cười ....00 mày ơi , 16 củ vào mồm rồi .haha. Tao éo tin giằng điện thoại xem , đúng 00 thật , lần đầu tiên trúng to như thế ! ( hôm nay có thằng nào theo , mà được nhớ tán lộc nhé ) .

Hết giờ làm đi về lấy $ , đưa cho luôn ông bà chủ nhà 1 củ , còn lại 15 củ . Anh em tổ tao hôm đó đập phá 1 bữa , hết 5 củ , đi ăn hát hò ôm ấp tít mù .





Vui quá quên mẹ mất e Mây ! Mở zalo nhắn tin , thì thấy e đăng stt " áp lực công việc, gia đình , muốn đi đâu đó mà ko ai ngó ".

Tao cmt " để a hoá gió thổi mây đi khắp thế gian nhé ".

E Mây " thôi a ơi , e sợ độ cao chóng mặt lắm , e chỉ cần đi bằng đường bộ thôi. E tưởng a quên e rồi ".

Thế là lại 10phút tắt đi , giải thích các kiểu các thứ . Chốt lại hôm nào đưa e lên HÀ NỘI ăn kem Tràng Tiền , ngắm cụ rùa .

Gọi lão 85 , bảo lão gọi ông bạn lính của lão hôm trước đi , rủ hôm tới cuối tuần được nghỉ lên HNoi chơi , đi thăm con phố Duy Hưng Trần ...ok luôn. Thế là tao chuẩn bị sắp xếp , tính thuê cái xe tự lái , 2 lão ý ngồi sau , e Mây ngồi ghế trước . Hợp lý đấy chứ.



Ông bà chủ nhà phải bảo lãnh mới thuê được xe , lâu lắm rồi ko ôm vô lăng lên cũng run run ! Alo lại cho lão 85 nắm rõ chương trình , đầu tiên lão còn tưởng tao đưa e Mẫu đi cùng , lão éo đi vì sợ lằng nhằng rồi lại bàn tán cả bếp lên đến tai vợ lão ý . Lại phải giải thích , cuối cùng cũng xuôi . Chốt xong , gọi cho e Mây .

Alo Mây à ! E Mây " dạ , e nghe nè " . Giọng e Mẫu đã hay rồi , nhưng giọng e Mây có gì đó cuốn hút khó tả .

Tao nói : hôm tới chủ nhật e được nghỉ ko ! Đi chơi nhé . Cùng 2 anh bạn nữa , cái anh mà hôm trước đứng với a ở nhà ăn đó, anh ý cũng muốn biết cô gái tóc đỏ , tóc vàng hôm đó như thế nào .hihi

E Mây : tế thui e ngại lắm , đi riêng với anh em đã ngại rồi đằng này ....các anh đi đi , hôm nào mời e cfe là được rồi... lại giải thích , cái lọ cái chai ...mới nhận được câu " Vâng " của e Mây , sáng đi chiều về thui đấy nhé ! Tao " dạ , tun lệnh tiểu thư ".



Sáng dậy sớm đi lấy xe , chạy lòng vòng 1 lúc mới quen xe . Qua đón 2 lão kia trước , lão 85 tót lên ghế trước ngồi , tao đuổi xuống ghế sau bảo : 2 sư huynh chịu khó ngồi ghế sau nhé, ghế trước còn dành cho người đẹp ". Dm thằng này , mày có định thả bọn tao ngang đường ko đấy ? Lão 85 chửi.

Đến gần chỗ e Mây điện thoại , nói e đi ra đi a tới rồi . 15 phút vẫn éo thấy e đi ra , hay lại ăn quả lừa , lão 85 vs ông bạn lão cười khà khà. Rồi lại 5 phút , 10 phút nữa . 3 anh éo chịu ngồi trên xe được nữa , xuống xe hút thuốc .

Có bóng dáng người đẹp đi ra , chân váy xoè màu đen , tất chân lưới , đi đôi dép cao màu đen nốt . Phía trên chiếc áo trễ vai cũng màu đen , khe rãnh đầy đủ , lấp nó cỡ bằng e Kho cũng lên ! 1 cây đen , càng làm toát lên nước da trắng như trứng gà của E Mây . 2 lão xuýt xoa , e tóc đỏ kia á , ngon thế . Đúng là ngon thật . E Mây tới gần nói :

E xin lỗi , để các anh đợi lâu. Hi. Tại vì E chọn mãi ko được bộ nào ưng ý ...e Mây chắc thấy người lạ , lên mặc chiếc áo mang theo vào ! Tao chưa kịp nói gì lão 75 đã nói rồi : e tóc đỏ hôm trước đây ư , a ko nghĩ lại xinh đẹp thế này đâu . E Mây nhìn tao liếc mắt cười đỏ mặt.

Lên xe xuât phát. E Mây ngồi ghế trước thì thoảng lại liếc nhìn tao , dm lâu ko lái xe , lên căng thẳng éo nói được gí mấy. Chả bù cho lão 85 , mọi ngày bẩn bựa thế , mà hôm nay nói chuyện nhẹ nhàng vkl.

Hơn 1 tiếng thì lên tới Hà Nội
Nhanh lên ra tiếp đi nha
 

kenluan112

Yếu sinh lý
Tiếp 3

Từ sau buổi to tiếng đó, thằng BT như tránh mặt tao, lảng lảng đi chỗ #. Rồi lại chiên đậu, chắc sau này con tao đặt tên là Văn Đậu mất thôi.

Thấy có 1 lão mặc áo đen quản lý, đang đi mượn tiền anh em tổ tao, nhưng mà thằng nào cũng từ chối, nhọ thật. Lão đi qua chỗ tao,

Tao gọi "a mượn tiền à, mượn nhiều ko". Lão đứng lại có vẻ giật mình ,

Lão nói , A mượn mấy trăm thôi, có tý việc mà chưa thấy lương về, anh em cuối tháng lên ai cũng ko có.

Tao nói, tưởng nhiều e ko có, mấy trăm thì. Tao rút tờ 500k, nói tiếp, anh cầm bao giờ lấy lương gửi e ( trước khi xuống đây làm , 2 bà chị mỗi người cho tao 3triệu gọi là phòng thân, lên cũng rủng rỉnh ).

Lão cầm, chắc vẫn chưa hết ngạc nhiên, lão nói : A cảm ơn, lấy lương a trả, chú tên gì nhỉ , nhân viên mới phải ko?

Tao trả lời , vâng e mới làm , e tên V .

À, chú cháu sếp phải ko? A nghe nói tới chú rồi , cố gắng làm việc nhé, có gì ko biết hỏi a, quên a cảm ơn , lão giơ tờ 500 rồi đi .

Dm lại cháu sếp, nhức hết đầu. Lão 85, vẫy tao lại , lão nói :

Mày cho thằng giám sát vị (chuyên thử các món ăn trước khi mang ra ngoài chia cho công nhân, gọi là giám sát gia vị ) mượn tiền à? Tao bảo vâng , e thấy lão đi mượn mà ai cũng lắc đầu.

Lão 85 : dm tao quên ko nhắc mày, thằng đấy làm phòng điều hành , lương cao nhưng lô đề, bóng bánh suốt ngày mượn tiền quanh bếp, có ai cho mượn đâu. Tao cười , hi e ko biết, có 500k thôi mà anh.

Lão 85 quay đi nói , bao giờ nó trả thì mời tao lên cái phố Duy Hưng gì đấy nhé, có đến mùa quýt nó trả.

Tao lại cười , cần gì anh , thích hôm sau anh em mình đi, chỉ sợ a nghiện thôi, e có lỗi với chị nhà a lắm.

Thực sự đến bây giờ tính tao vẫn thế, bỏ 500, 1 triệu mà biết được mặt nhau thì nó còn quá rẻ.



Điện thoại rung báo tin nhắn, 23h30 ai còn nhắn tin muộn thế nhỉ. e Kho về quê nhớ mình quá à, hay e Mẫu ở phòng ko ngủ được. Ko pải , là e Mây Mây , e nhắn tin " a hôm nay có chiên cá mập ko , để lát đi ăn e lấy 1 suất.hihi.".

Tao nhắn lại, mấy giờ e đi để a mang ra tận nơi , tiện thể ngắm nghía xem e trông như thế nào mà lại có giọng nói hay tế . e Mây bảo khi nào đi ăn e gọi trước. Tao chạy ra chỗ lão 85 , để ủ mưu lát ra xem mặt e Mây. Chuyện gi to nhỏ tao cũng kể với lão 85 , trừ chuyện chịch e Kho , thế mà tao lại đi kể với chúng mày. Haha.



E Mây gọi, bảo đứng xếp hàng cửa 5, e tả mặc áo công ty, quần công ty tóc đỏ ngang vai. Dm tả như đánh đố, đứa nào mà chẳng mặc quần áo công nhân , thôi tìm em tóc đỏ ngang vai vậy. 2 ae căng mắt ra nhìn, đông vkl, nếu ko có quy tắc nhân viên nấu ko được ra ngoài tiếp xúc với công nhân để đảm bảo an toàn vệ sinnh, thì tao cũng chạy mẹ ra nhìn từng đứa một rồi. Dm gọi điện thoại xem e nào nghe máy thì chắc đó là Mây, bấm máy bận mới vkl,

Còn ntin "a ko nhận ra e à? Tế mà e nhận ra a đấy, a đứng gần 1 a nữa chỗ cửa 5 đúng ko. hehe, ngok ạ e lừa a đấy, e đi ăn cửa 6 cơ". Vlon, còn ăn quả thịt lừa, đang lẩm bẩm thì thấy có 2 e công nhân tiến tới chỗ tao với lão 85 đang đứng, chìa khay chia thức ăn ra nói "cá mập chiên của e đâu", rồi đi luôn xang cửa 6.

Lão 85, giọng dồn dập, thế em Mây e Mưa của mày là đứa nào trong 2 con bé tóc đỏ đấy! A hỏi thế e chịu chết, mới xem ảnh qua điện thoại, lúc rồi nó đi nhanh tế e còn chưa kịp nhìn ý, biết thế mẹ nào được. Thôi đi vào anh, nhanh còn ra ngoài hút thuốc.

Tao nhắn tin cho e Mây " dám trêu a hả đợi đấy, cá mập a chiên mang ra e ko lấy a ăn hết làm sao được"?

E Mây nhăn tin lại : e ko thik ăn ở đây đâu, mọi người lại bảo e được ưu tiên, a mang ra cho bạn nào ý.hí hí.

E Mây này cũng thú vị đấy chứ tao trả lời " a chỉ chiên cá cho sóng xô vào bờ thôi".

E Mây hồi âm " được rùi, mai a về mấy giờ có ngủ ngay ko, hẹn a 10h sáng cafe nhé! E mời chuộc lỗi hôm nay trêu anh : P ". Tao ok ngay.



6#



Sáng ra về luôn, lão 85 trêu, dm có tý gái xoắn hết cả lên kìa, cẩn thận ăn quả lừa con ạ! Tao cười, hẹn sư huynh tối nhé, có gì e thông tin ngay và luôn. Tắm táp , ra thay đồ, đàn ông con zai cũng éo có mấy bộ đâu. Tế mà thay ra thay vào, vì đó là lần đầu tiên tao đi gặp mặt kiểu này, hồi hộp vkl.

Chốt lại quần vải đen kẻ ca rô , áo phông trắng có cổ , lôi đôi giày bóng ra lau từ hôm đi ăn hội nhà lão 85, hôm nay mới đi lại. Ngắm ngía tút tát, thấy cũng ổn, được cái từ bé nhà ko làm ruộng lên, cũng trắng trẻo công tử , đi bộ đội về thân hình vạm vỡ ra, tổng kết 1 câu như hot train bây giờ là thấy tao chị e như muốn rụng mẹ hết trứng.haha.

Tự sướng tý, chúng mày cứ ném đá tẹt ga. Đang tự sướng, e Mây gọi , alo, a đi được chưa ,e gửi tin nhắn địa chi quán cfe đó. Ko phải đón e đâu, a cứ đến đấy đi. Tao Dạ 1 câu rồi lên đường, ko quên làm tý nước hoa cho nó quyến rũ : D.( đến giờ này có nhắn tin với ngươi yêu cũ, hay nói chuyện với vợ, tao vẫn dạ. Tao cảm thấy câu dạ của anh em mày râu chúng mình rất được cảm tình của chị em).



Quán cfe e Mây chọn ko cách xa nhà trọ công ty lắm,cũng may là đợt đầu có bảo e Mẫu dẫn đi thám thính rồi, lên thêm 1 lần hỏi thăm nữa cũng đến nơi.

Gửi xe, chỉnh trang lại , rồi đi vào! Quán buổi sáng lên cũng ko đông lắm, có mấy đôi ngồi. Tao nhìn 1 lượt ko thấy e tóc đỏ tóc vàng nào hết, ko khéo bị ăn quả lừa thật, dm thế này đến bếp lão 85 trêu cho thì bách nhục. Rút điện thoại ra để gọi, tính tao éo chịu nổi đơi chờ, gì mà đợi chờ là hạnh phúc, có lol, đợi chờ là mất hút ý.

Alo ,e đến chưa a đứng trong quán rồi, nhưng ko thấy ai giống như Mây Mây.

E lại cười "thế bây giờ e nói bận việc ko đi được, a có còn chiên cá mập cho e ko".ôi vkl, Tổ Trưởng ơi, tối nay e xin nghỉ nhé, e ko dám đi làm đâu,lão 85 xỉ nhục e chết mất, suy ngĩ đó vừa chạy qua , thì giọng e Mây vang lên...

E đứng sau a đây này, a quay lại đi. Tao quay lại , đập vào mắt 1 cô bé, éo phải tóc đỏ mà tóc màu đen nâu nâu, mặt V line (nếu như bây giờ chắc nghĩ e đi phẫu thuật thẩm mỹ rồi) , đôi mắt to nhấp nhánh , miệng nở 1 nụ cười , trên môi là màu son đỏ cam. E mặc chiếc váy len màu đen cổ tim quá mông, tạo 1 khe mà đủ làm cho người đối diện xao xuyến.

A nhìn e xong chưa, e Mây lên tiếng. A định để e đứng đây hay e đi về nhé!

Nở 1 nụ cười với e tao nói, phải Mây ko , Mây của a tóc đỏ mà .

E nói tiếp, Mây nào của anh, e vừa nhuộm lại tóc sáng nay lúc đi làm về , cho a bất ngờ. A ko thik màu tóc này ư, e về đây, a tìm cô nào tóc đỏ mà ca fe nhé.

Tao bảo , ko ko, cá a chiên đây rồi a đâu có muốn mang về ăn thay cơm. E Mây bĩu môi, thui ko chem gió nữa ông tướng, gọi gì cho e uống đi , e khát lắm rồi , làm tóc ko kịp cả uống gi, chạy ngay đến gặp a nè.



Lại bàn ngồi mùi nước hoa hay nước gi thì éo biết, hay bọn con gái xinh nó auto thơm . 2 ly cam vắt vs đĩa hướng dương ( combo huyền thoại đi cffe với gái).

E Mây nói, a bên ngoài đẹp trai hơn ở bếp nhỉ, e ngạc nhiên đấy chỉ sợ nhận nhầm a soái ca nào thì xí hổ!

Tao trả lời : người ngạc nhiên pải là anh, e xinh vs đẹp hơn trong ảnh nhìu, thường các bạn bên ngoài kém trong ảnh ảo, e thì ngược lại.

Á à, vậy a cũng hay đi gặp gỡ kiểu này hả, mấy lần vỡ mộng rồi hả đầu bếp, e Mây vẫn giọng châm trọc tao.



Có thể e ko tin, nhưng đây là lần đầu tiên, vì a xuống chỗ này làm được hơn 1 tháng. Miệng tao nói tay bóc hướng dương, rùi lại nói tiếp :

E đưa tay đây, e đừng cắn hướng dương như tế, nó trôi mất son, bớt xinh đi đấy. Tao cầm tay e Mây, bỏ hướng dương vào. Tay cũng đẹp chúng mày ạ, trắng muốt, mịn nữa, chỉ muốn hun lên bàn tay e.

E Mây lườm : này đừng lấy cớ bóc hướng dương cho e mà lợi dụng cầm tay đâu nhé.

Hết đĩa hướng dương thì gần 12h , đứng lên ra về ngủ tối còn đi làm. Mẹ lão 85 nhá, tối có cái trêu hắn rồi kaka. Mỗi đứa 1 xe ( xe e Mây biển 11 nhé), mỗi người 1 hướng chào nhau rồi đi thẳng, ngoái đầu lại thì cũng thấy e Mây như vậy!

Về đến phòng thay đồ, lên giường. Tin nhắn của e Mây, " đầu bếp hôm nay vẫn nợ e món cá chiên nhé.hihi.e ngủ đây, a ngủ ngon". Tao nhắn tin lại chúc e ngủ ngon rồi lim zim.... Lại tin nhắn, e Mây còn điều gì muốn nói nữa à. Tao vẫn sai, mà e Kho nhắn tin " chắc giờ a đang ngủ , khi nào dậy gọi lại cho e nhé". Đã đến ngày e xuống làm đâu nhỉ, thôi ngủ đã. Lấy ảnh e Mây trong zalo ra xem, ko thấy cái ảnh nào mặc váy đen....

Ngủ dậy điện cho e Kho. Alo, a đây, e về quê vui ko?

Kho trả lời , e bình thường , được ăn kom mẹ nấu lên ngon ăn được nhiều .hihi. A sang phòng e, chìa khoá e gửi cô chủ nhà , lấy tập hoá đơn e để trên bàn ý. A cầm đến bếp đưa cho BT giúp e . A ngại đưa cho e Mẫu , nó đưa cũng được.

Dm , ngại lol gì. Tao bảo ok, khi nào e xuống

Kho . E chưa biết , nhà đang có chút việc, chắc là sang tuần ạ . E Có chuyện này muốn nói với a, nhưng để hôm nào e xuống . Giọng e Kho trầm lại.

Tao cảm thấy có gì ko ổn.

Những ngày tiếp theo đi làm bình thường, trái ca với e Mẫu lên thời gian gặp nhau cũng ko nhiều. Chủ yếu đi làm về buôn với e Mây. Nhắn tin , gọi điện , face time có hôm quá trưa mà ko ai muốn dừng lại, đi ngủ. Cuốn theo triều gió vlon.

Đến ngày e Kho xuống, phi ra đón. E mặc quả áo chống nắng, mãi mới nhận ra. Lên xe e nói

A đi làm thế nào ! Có rắc rối gì vụ hôm trước ko?

Tao trả lời : ko, a quên lâu rồi, chấp nhặt gì . E về quê thế nào , cả nhà khoẻ hết chứ ? E bảo có chuyện gì hôm nào lên nói với a cơ mà!

E Kho : Để khi # , vừa đi mấy trăm km, e hơi mệt. Mà thấy e Mẫu thông tin, đợt này anh hay ra ngoài xí xớn với mấy e Công Nhân hả? Dm, con bé Mẫu này chuẩn pị giống lão 85 đến nơi cái gì cũng biết.

E Kho nói tiếp, e chẳng là gì lên ko dám can thiệp , chứ e mà là người iu anh, e bắt a về mở quán bán cháo lòng , chứ trong môi trường toàn các e chân dài thế này khó mà giữ được a ! Cháo lóng mới vkl chúng mày ạ. Tao mà có mở quán cháo lòng thật , chúng mày có qua ủng hộ ko ! : D

Tao nói : làm gì có em chân dài nào , biết kêu tiếng mèo như em. Haha. Lại ăn cái véo.

Về phòng, e Kho thay đồ tắm giặt làm bộ thể thao, di sang kêu tao đưa qua nhà bà chị . Trên đường đi e nói giọng buồn bã :

E nghỉ việc a ạ , hôm rồi e về mẹ bệnh nằm viện. Nhà có 2 anh em , ông anh e thì xuất khẩu bên Đài Loan. Leo ngừoi, ko có ai chăm mẹ. Bây giơ e qua chỗ bà quản lý nhân sự , nói chuyện. Hôm trước ở nhà e gọi điện báo rồi. Về quê , e nhớ a lắm.

1 cảm giác hụt hẫng , tao chỉ nói câu " thế à" rồi im lặng. Đứng đợi e Kho ở ngoài, châm thuốc liên tục, ko phải thèm thuốc mà tao sợ thời gian trôi nhanh, nhìn điếu thuốc cháy tao thấy thời gian như chậm lại . Tao ko còn được gặp e Kho nữa. Yêu thì chưa, nhưng nhớ thì có. E Kho đi ra , chở e về . E nói :

Bà ấy bảo e làm hết giấy tờ , công việc, các thứ chuyển giao cho bạn #. Bình thường thì phải 1 tháng mới được nghỉ từ ngày viết đơn, nhưng e nói hoàn cảnh của e, bà ý cho 2 tuần. E về có dịp lên thăm anh, anh còn ra đón em ko ?

Vậy còn 2 tuần nữa là ko được gặp e! 14 ngày nữa thôi, ko dc nghe tiếng mèo kêu....khó tả cảm xúc lúc bấy giờ của tao, chỉ muốn nói với e " hay 2 đứa lên HÀ Nội làm, rùi đón mẹ e lên". Nhưng bản lĩnh của tao lúc bấy giờ nó chưa có, nếu như tao là con ngoan trò giỏi trong mắt gia đình tao thì mọi thứ nó sẽ dễ dàng hơn . Đằng này , vừa lấy lại được lòng tin ở gia đình , tao mà lệch sóng lần này nữa , chắc tao gạch tên trong gia phả.

Tao nói ; trong thâm tâm anh ko muốn e nghỉ , nhưng chuyện gia đình của e nó như thế , a ko dám gàn. Cộng với việc kia ( ý việc với lão BT) , e về quê cũng là tốt cho e. Trước thì e nói tiếc giá như a về sớm hơn , thì bây giờ người tiếc nuối lại là anh.hiz. Giá như ....

E Kho ôm tao chặt hơn : e vẫn còn 2 tuần bên a mà ! Chuyện ông BT , thì ngày gần nhất e nói chuyện cho dứt khoát.

Thả lỏng người, nhẹ tay ga , tao cười như vô định. Lang thang cùng e hết buổi hôm đó , mà ko có suy nghĩ gì về tiếng mèo kêu....

Anh muốn bay xuyên thời gian

Xuyên không gian , để đến bên e

Anh muốn bước đi cùng e, trên đoạn đường đầy nắng



Hôm sau gặp e Mẫu ở bếp . E Mẫu nói :

Lệch ca với anh, nhớ cảm giác ngồi sau xe , véo a tế. Thực sự, trong thời gian đó, tao ko thiết tha với cái gì hết , mọi chuyện cùng e Mẫu , t bỏ xang 1 bên. Tao trả lời cho có : ừ, khi nào trùng ca a đưa e đi.

E Mẫu : a làm sao thế cứ như mất hồn ý, a biết chuyện chị Kho nghỉ chưa? Cứ ngơ ngác , đừng nói là a thế này là vì chuyện chị Kho đấy nhé. Hừm , bực mình.

Lão 85 , thêm vào , Mẫu ơi a tuy có Vk rồi, nhưng chân tình hơn thằng Chiên Đậu nhiều. Anh em trong bếp cười phá lên . E Mẫu đỏ mặt : mấy ông thì có ma nó thèm , toàn bọn dê già

Tao nói , thui e về đi , làm cả ngày rồi. Ở đây ầm ỹ lên lão BT lại ra nhắc . Nghe đến BT e Mẫu đi luôn , kịp nói nhỏ " nhớ a lắm rồi , liệu mà giữ mạng ". Nhớ nhớ , để làm gì khi tâm trạng ko qua nổi cây cỏ.

Đếm từng ngày , với e Kho. Dm đời như tời , e Kho lại lên ngày làm để còn chuyển giao công việc cho người #.

Tao nhớ hôm đó là buổi cuối tổ tao làm đêm , anh em ra ngoài uống nước hút thuốc sớm hơn. Vẫn lờ đờ , lão 85 chửi , dm thằng này mà cũng khovilo à .haha.

Có cuộc gọi, 1h sáng rồi , e Mây thi cũng lên ngày làm rồi mà, chúc ngủ ngon lúc 10h . Ai nhỉ , e Kho gọi .

Tao : Alo , a đây, e ko ngủ ư?

E Kho : hic e nhớ a quá, mấy ngày rồi . A về với e được ko! Về kiểu lol gì , được nghỉ có 1 tiếng , uống nước mất mẹ 30 phút rồi, mà về phòng trọ éo ổn đi xe máy ầm ầm có mà gọi cả xóm dậy.

Tao nói , để a xin vào muộn, nhưng ko về phòng được đâu, phiền mọi người. E đi ra ngoài nhé, a đón đi dạo.lạnh lạnh đó mặc áo khoác đi. E Kho vâng ạ. Tao quay xang xin ông BT vào muộn 30phut, lão 85 lại trêu, về làm nháy e Mẫu à .

Quay vào nhà xe , lấy xe phi về xóm trọ. Thấy e Kho mặc áo khoác dạ dài , đứng đợi rồi. Thấy mặt e buồn rười rượi, lên xe tao chọc :

Đừng có ôm anh đấy, toàn mùi thức ăn ở bếp thôi ,lát về lại pải đi tắm. Ko thấy véo, chỉ thấy giọng nói : " e thích mùi này , e sẽ nhớ mùi này lắm". Lượn mấy vòng, rồi đừng dưới gầm cầu vượt. Tựa vào xe máy, tao ôm e Kho , 2 đứa cùng nhìn ra phía trước . Hôm đó trăng sáng, bóng cây cầu vượt thấp thoáng cùng tán cây bên đường. E Kho nói :

Thích a nhỉ, ko biết khi nào lại được như thế này . 2 năm trời, e luẩn quẩn trong 1 mối quan hệ ko kèn ko trống mà vẫn gọi là yêu... để rồi tận dụng từng phút với anh, mà chẳng biết là cái gi ?

Tao : e nghĩ nó là cái gì nó là cái đó , a ko hứa có về thăm em được hay ko , nhưng giây phút bên em a sẽ nhớ mãi.

Kho : nhớ nhé , thằng chiên đậu ,hí hí. E biết cả biệt danh ở bếp của anh à?

Kho : ngày nào a chẳng to mồm nhất ở bếp, mọi người gọi a thì e nghe thấy thôi. . Mà a đưa tay đây e cho a xem cái này! E Kho quay ngừoi lại cầm tay tao , tao cũng chưa hiểu chuyện gì !

E Kho cho tay tao vào trong áo , hoá trong lúc ôm e , e ý tự cởi hết hàng cúc áo dạ rồi. Vlon, e ko mặc nội y , nhiệt độ ngoài trời lúc đó khoảng 20•c , mà tay tao chạm đến đâu cứ như 100•c vậy. E thì thầm " a thích ko".

Tao làm 1 đường từ khe lên tới tận cổ e Kho , quá hưng phấn xoay e Kho tựa vào xe cho nó có thế . Tay pải tao móc cua , tay trái tao xoá zú , miệng ngậm bên còn lại. E Kho ngửa mặt lên , rên khẽ , nước tuôn như suối . 2 tay e thì cầm 2 bên vạt áo, như để che tao lại. Tao đổi tay, miệng cũng đổi bên luôn tiếp tục móc và bú, ( ở trong bếp tao nổi tiếng với tuyệt chiêu chặt gà 2 tay như một ).

Rồi đến lượt e Kho xoay tao lại tựa vào xe , e cúi xuống, tao bất ngờ luôn, còn giữ giữ e lại . E Kho ngửa mặt lên nhìn tao ra dấu , suỵt . Tao thì ko ngửa mặt lên , mà cúi xuống nhìn xem đôi môi đang mút chùn chụt , có lần tao hình dung ra cảnh này rồi nhưng nó ko phải trong hoàn cảnh vkl như tế này. Cảm giác giữa đêm hôm , thanh vắng 1 nữ BJ cho 1 nam thì nó phê như thế nào.

Tao kéo e dậy, vì ko chịu nổi nữa cứ tế ra mất . Tay e Kho chống vào yên xe, tao từ phía sau đâm phâm phập .....tiếng mèo kêu lại vang lên , cùng tiếng ếch , tiếng nhái , hợp thành 1 bản giao hưởng thính phòng , người chỉ đạo dàn nhạc đó là Em .

E Kho hổn hển nói " a ra vào trong đi nhé, e thích như thế "

Tao : có em bé thì sao, a ko muốn e đau khổ thêm.

E Kho : ko sao, nữa đi anh , em raaaaaaa.....

Tao cũng ra....lấy giấy ăn trong cốp xe, lau chùi rùi đưa e về. T nói : e trong ngày an toàn ư, chứ đùng uống thuốc , hại cho sức khoẻ lắm .

E Kho : hihi, e có uống thuốc đâu , có con thì là con e , sau này e đặt tên nó là Đậu .

Tao cười : cho cả tên a vào tên con nữa nhé Nguyễn V Đậu. Cả 2 phá lên cười. Trước khi tạm biệt quay lại bếp , còn hun hít tít mù 1 hồi. E Kho nói, hôm sau sẽ gặp lão BT nói chuyện. Lão cũng hẹn e rồi .



Đứng giữa giời , anh và em

Hai đứa hôn nhau , ông giời đứng xem

Xem xong ông bảo này 2 đứa

Hôn nhau nhứ thế , ông cũng thèm





# 2

Chuyển ca lên ngày được nghỉ, qua đón thằng lính cơ động hôm trước , với lão 85 + bạn lão cũng đi lính về là đủ tứ cường. Trè tam rượu tứ , toàn lính cả hết lên hết có 4 lít . Ra về bắt chân bắt tay như ko bao giờ gặp nhau nữa ý. Về gần đến nhà trọ , thấy dáng quen quen đang đi bộ , hoá ra là e Kho. Phi xe đến nơi ,

Tao trêu : bà chủ quán cháo lòng ơi, có đi nhờ xe ko?

E Kho quay lại , mặt mếu máo. Tao đỗ xe , nhẩy xuống nhìn mặt e Kho còn có vết đỏ in năm ngón tay trên đó. Tao hỏi , e làm sao thế này , ai đánh e? E Kho lắc đầu : ko có ai, e tự ngã. Tao quát , ngã mà có dấu cả bàn tay thế này à ? đứa nào?

E Kho nức nở kể : hẹn gặp ông Bếp Trưởng nói chuyện, rùi to tiếng qua lại, e nói ông ko xứng nhận tình cảm của e, ông lừa dối... Ông ý tát e bảo e cút về quê đi, ở đây ko thiếu. Mọi chuyện chấm dứt rồi, ko sao đâu. A đưa e về phòng đi.

Về là về thế đéo nào , sức dài vai rộng đi đánh 1 đứa con gái. DM nhà nó chứ ( đang có sẵn lít rượu trong người, cay zái vlol ).

Tao nói : e hẹn nó ở đâu , nó còn ngồi đấy ko? E Kho lý nhí : có , quán ca fe lần trước a với e ngồi đó.

Tao bảo : e lên xe , đi ra đó cùng a. E Kho nhất định ko! Tao nói tiếp , e cứ lên đây đi với a ra đó.

Hải quay xe ( ko mà là V quay xe )

Ra đến quán e Kho ko vào , đứng ngoài . Tao đi vào , thấy thằng mặt lol đang cười rôm rả với 2 thằng nữa, chắc là bạn nó vừa gọi ra. Tao đến gần nói :

Chào mấy anh, quay xang lão BT tao nói tiếp, a ra ngoài này e có chuyện nói với a. Nói xong Tao đi ra luôn. Thằng BT xì xào với 2 thằng kia , là nhân viên bếp của tao.

Đi ra , nó nhìn thấy cả e Kho ở đó, nó chắc hiểu ra vấn đề. Giọng mỉa mai !

Có việc gì thế ? Hay đây à. Nhìn xang e Kho nó tiếp tục. Thấy mọi ngừoi trong bếp bàn tán , cô hay đi cùng thằng cháu Sếp, hoá ra là đúng. Chén chưa?. E Kho quát : anh câm mồm đi, ko pải ai cũng khốn nạn như anh.

Tao nói : tôi ko biết a quan hệ như thế nào với cô ý , nhưng a lấy tư cách gì đánh cô ý! Đm đàn ông đánh phụ nữ ko thấy nhục à ! Đây ko pải trong bếp , a cất bớt cái giọng hách dịch đấy đi....

Thằng BT : dm, ranh con này mày tuổi gì mà hỏi tao, mày thích thì chén nó đi, ăn lại ngon phết đấy...cười haha.

Lol con mẹ mày, ở bếp thì ko nói ra ngoài này rồi, mày nói ai là ranh con , mày bảo ai là ăn lại.... Tao vừa nói , vừa xông lên 1 đấm thẳng mồm. Thằng BT , bị đấm đau, loạng choạng ngã xuống đất, 2 thằng bạn trong quán thấy có biến lao ra ứng cứu ! Mỗi thằng túm 1 tay tao giữ lại, tao chưa kịp phản kháng thì nhận ngay 1 đạp vào bụng , 1 đấm giữa mặt của thằng BT , tối tăm mặt mũi . Nếu 3 thằng nó , từng đứa vào một tao còn cầm cự được , chứ thế này chắc nhập mẹ viện rồi . Thằng BT hét to : hôm nay mày tới số rồi con ạ !

E Kho chỉ biết đứng khóc , miệng lắp bắp "e xin các anh đừng đánh nhau nữa .huhu ".

Vèo 1 cái , tiếng chiếc ghế bay thẳng vào ngứoi thằng BT. Giọng lão 85 , chúng mày có biết , từ ngày đi lính , tao ghét nhất loại cậy đông , chó cắn cả bầy ko? Lão vừa chửi , vừa lao vào đạp 1 thằng giữ tao. Thằng còn lại , chưa kịp hiểu chuyện gì , ăn ngay 1 đấm của ông bạn lão 85. Tao được giải thoát đôi tay , vớ được cái cọc cắm hàng rào 1 vụt , đúng vai thằng BT , gục luôn xuống. Chủ quán chạy ra " đây ko pải chỗ đánh nhau , tôi báo công an bây giờ " . 2 thằng kia đỡ thằng BT , thấy có vẻ ko ăn nổi 3 anh em tao , ra xe đi thẳng . May quán này lão 85 quen , lên xin lỗi 1,2 câu thì thôi.

Lão 85 nói : mày sao ko ?

Tao nói : ko anh, ăn thua gì , 3 tháng tân binh còn bị giã như giã giò mà vẫn khoẻ re à. Sao a với ông bạn a lại qua đây?

Lão 85 : thì định đi về, thấy chưa đủ điện , tao với nó ( chỉ thằng bạn lão ý ), đi làm thấy mấy vại bia nữa , đi qua thấy xe mày , nhìn vào thì e tôi đang ăn hành.

Lão quay xang thấy e Kho vẫn đứng xụt xịt , chắc lão cũng hiểu chuyện gì rồi , lão nói : mày đưa e nó về đi , có gì đến bếp nói chuyện sau . Có về được ko?

Tao nói : được a ak. E cảm ơn a ( quay xang ông bạn lão ) , thôi e té đây ,có dịp anh em mình lại ngồi.

Chở e Kho về , nghĩ mình lúc nãy cũng hăng thật. Bình thường có mấy khi đánh nhau đâu. Cười nhạt một cái . e Kho lên tiếng " a cười gì thế ,vẫn còn cười được ".

Ngay ngày hôm sau e Kho về quê luôn. Ko có liên hoan chia tay , chia chân gì hết. Mọi thứ với e Kho như thế là quá đủ rồi. Tao ko đưa e ra bắt xe về , Ko pải tao buồn hay tao sợ , tao chỉ thấy mình kém , kém thật sự ....!

Tin nhắn của e Kho :" ko biết đến bao giờ e mới lại được gặp anh? Thời gian bên anh, tuy rất ngắn , nhưng nó đem lại cho e nhiều cảm xúc , nhiều nhớ thương , có kiếp sau , e sẽ làm bà chủ quán cháo lòng vs a sẽ làm chồng bà chủ . E yêu anh ......".

Cơ hội ko bao giờ đến với người đắn đo vs do dự . Tao cũng như chúng mày đều ko phải là lucky boy , nên cơ hội ko có nhiều đâu , vậy hãy tận dụng nó , đừng để nó vụt mất ! Rồi lại 2 chữ "tiếc nuối" .

1 năm sau e Kho lấy ckong, lấy 1 anh gần nhà , ko biết cuộc sống của e có hạnh phúc ko? Tao chỉ biết con e Kho đặt tên ở nhà là " Đậu ". Bây giờ tao vẫn bị ám ảnh bởi tiếng mèo kêu....vì thế nhà tao ko nuôi 1 con vật gì hết , ngoài nuôi người .

Tao xin nghỉ phép 1 tuần về quê. Chỉ có gia đình là yêu thương mình vô bờ bến ! Chỉ có gia đình mới tha thứ cho mình tất cả lỗi lầm . Chỉ khi Ở bên gia đình mới làm cho mình an tâm , vs ổn định về những suy nghĩ , công việc , tình cảm bên ngoài..... Về nhà đi con " tin nhắn bagia tao gửi khi tao gọi về tâm sự ".



Cuộc sống tiếp tục , công việc tiếp diễn . Việc đầu tiên tao xuống làm là chuyển chỗ trọ ! Xóm trọ của công ty , lên có nhiều thứ bất tiện , và tao cũng ko muốn nhớ gì về e Kho nữa....để nó là kỷ niệm đẹp thì tốt hơn. Ngày chuyển phòng , e Mẫu xang dọn dẹp hộ , e buồn thiu , ko muốn tao chuyển đi . E Mẫu nói :

Đã hay làm trái ca a rồi , giờ anh lại chuyển xang chỗ # .hic

Tao nói : chỗ # càng thoải mái , đỡ phải khép cửa chứ sao ...hihi. Lại ăn véo..

Chỗ ở mới của Tao khá đẹp , tao ở trên tầng 3 của 1 nhà 3 tầng . Nhà chủ 2 ông bà tầm 45, 50 tuổi bán hàng tạp hoá tầng 1 , ong bà ở tầng 2 . Tầng 3 ngăn đôi làm 2 phòng riêg biệt , khép hở 2 phòng chung nhà vệ sinh , nhưng được cái có nóng lạnh. Thời đó như tế là hạnh phúc lắm rồi, ông bà chủ thiết kế thêm cầu thang đi bên ngoài , lên thoải mái ko phiền chủ nhà . Cạnh phòng tao có đôi vk ck công nhân , sau này mới biết 5 năm rồi chưa có con .

Hôm lên " nhà mới " , lão 85 với ông bạn lính của lão hôm trước hôm trước qua chơi , chạy xuống quán tạp hoá ông bà chủ làm thùng bia , cộng với ít đồ tao đem từ quê xuống , anh em thi đấu.

Lão 85 nói : về quê tuần trời , bình thường chưa ? Dm nghĩ hôm trước mày gan to gớm , lạ nước lạ cái mà dám cân 3 . Hôm ý tao với thằng này ( chỉ bạn lão ) , mà ko vô tình qua thì giờ mày chắc vẫn trong " Việt Đức ". Lão cười khà khà .

Cầm lon bia mời 2 lão , tao nói : chuyện qua rồi mà anh , e quên hết rùi chỉ nhớ nợ 2 anh 1 buổi lên Trần Duy Hưng thôi : D

Lão lại khà khà nói : à mà tin vui cho mày , thằng BT nghỉ rồi nhé , nó đi bếp # rồi . Chắc ko muốn lằng nhằng sau vụ lùm xùm vừa rồi . Hôm mày đập nó có mấy người ở bếp cũng biết len xì xào nhiều lắm . Tao ko quan tâm lắm , vì cũng kệ mẹ thằng BT ý rồi.

Lão nói tiếp : mày biết ai thay nó ko ? Thằng giám sát gia vị , hôm mà mày cho nó vay tiền ý , nó vẫn chưa trả đúng ko ?

Tao há mồm ngạc nhiên : chưa đã trả đâu , nhưng lão ý lên BT thật à anh , hehe . Thế này e vào phòng điều hành ko cần gõ cửa rồi .

Mỗi anh em làm 5 lon giải tán . Ngủ sớm mai đi làm...



Sáng dậy, thấy tin nhắn của e Mây gửi lúc 12h đêm " ê đầu bếp về quê lấy vợ rồi à ? Sợ e ko có $ mừng hay sao mà chả thấy mời ". A còn lâu mới lấy vợ nhé ....

Nghỉ tuần trời đi làm cũng thấy nản , dm lại ăn tạ đậu... sao mà công nhân thích ăn đậu thế ko biết. Lúi húi cắt đậu , thấy bóng áo trắng Bép Trưởng , tưởng thằng BT cũ , đang định ngẩng lên chửi ! Ko phải .

Mà là lão giám sát gia vị , giờ lên BT mặc áo trắng , nhe răng cười : lâu rồi ko gặp chú , tưởng chú nghỉ , thì biết trả $ kiểu gì . Lão nói, rồi đưa trả tao tờ 500k , a cảm ơn nhé , hôm nào lên ca đêm a mời chú cái này , lão nói rồi đi .

Từ hôm xảy ra chuyện e Kho , hôm nay tao mới thấy có niềm vui ! Gọi lão 85 , hươ hươ 500k trước mặt lão , a thích j e mời . Lão 85 : BT mới trả mày à ? Ngon đấy .thik éo gì được , hay làm con đề được thì anh em xoã cánh. Tao nhất trí luôn . Lão 85 đưa cho tao thêm 100k là 600k làm 3 con 50,05 ,00 mỗi con 200k . Điện về cho ông bà chủ nhà mới gi luôn ,lát về trả tiền sau.

18h28 phút, chưa hết giờ làm 2 anh em nhắn tin kết quả sổ xố . Tinh tinh , vẫn đang quay giải 7 , từ trên xuống dưới 6 giải rồi mà chả thấy có con nào liên quan đến con 0 vs con 5 đâu . Quay xang lão 85 cười ăn lol rồi a ạ! Coi như mất , đưa điện thoại cho lão soi tiếp , tao đi ra ngoài chỗ chia đồ ngắm gái ...đang chém gió vơi ông TT, lão 85 hét ầm lên , tao chạy vào , lão 85 lao vào ôm tao , cười như chưa bgio lão cười ....00 mày ơi , 16 củ vào mồm rồi .haha. Tao éo tin giằng điện thoại xem , đúng 00 thật , lần đầu tiên trúng to như thế ! ( hôm nay có thằng nào theo , mà được nhớ tán lộc nhé ) .

Hết giờ làm đi về lấy $ , đưa cho luôn ông bà chủ nhà 1 củ , còn lại 15 củ . Anh em tổ tao hôm đó đập phá 1 bữa , hết 5 củ , đi ăn hát hò ôm ấp tít mù .





Vui quá quên mẹ mất e Mây ! Mở zalo nhắn tin , thì thấy e đăng stt " áp lực công việc, gia đình , muốn đi đâu đó mà ko ai ngó ".

Tao cmt " để a hoá gió thổi mây đi khắp thế gian nhé ".

E Mây " thôi a ơi , e sợ độ cao chóng mặt lắm , e chỉ cần đi bằng đường bộ thôi. E tưởng a quên e rồi ".

Thế là lại 10phút tắt đi , giải thích các kiểu các thứ . Chốt lại hôm nào đưa e lên HÀ NỘI ăn kem Tràng Tiền , ngắm cụ rùa .

Gọi lão 85 , bảo lão gọi ông bạn lính của lão hôm trước đi , rủ hôm tới cuối tuần được nghỉ lên HNoi chơi , đi thăm con phố Duy Hưng Trần ...ok luôn. Thế là tao chuẩn bị sắp xếp , tính thuê cái xe tự lái , 2 lão ý ngồi sau , e Mây ngồi ghế trước . Hợp lý đấy chứ.



Ông bà chủ nhà phải bảo lãnh mới thuê được xe , lâu lắm rồi ko ôm vô lăng lên cũng run run ! Alo lại cho lão 85 nắm rõ chương trình , đầu tiên lão còn tưởng tao đưa e Mẫu đi cùng , lão éo đi vì sợ lằng nhằng rồi lại bàn tán cả bếp lên đến tai vợ lão ý . Lại phải giải thích , cuối cùng cũng xuôi . Chốt xong , gọi cho e Mây .

Alo Mây à ! E Mây " dạ , e nghe nè " . Giọng e Mẫu đã hay rồi , nhưng giọng e Mây có gì đó cuốn hút khó tả .

Tao nói : hôm tới chủ nhật e được nghỉ ko ! Đi chơi nhé . Cùng 2 anh bạn nữa , cái anh mà hôm trước đứng với a ở nhà ăn đó, anh ý cũng muốn biết cô gái tóc đỏ , tóc vàng hôm đó như thế nào .hihi

E Mây : tế thui e ngại lắm , đi riêng với anh em đã ngại rồi đằng này ....các anh đi đi , hôm nào mời e cfe là được rồi... lại giải thích , cái lọ cái chai ...mới nhận được câu " Vâng " của e Mây , sáng đi chiều về thui đấy nhé ! Tao " dạ , tun lệnh tiểu thư ".



Sáng dậy sớm đi lấy xe , chạy lòng vòng 1 lúc mới quen xe . Qua đón 2 lão kia trước , lão 85 tót lên ghế trước ngồi , tao đuổi xuống ghế sau bảo : 2 sư huynh chịu khó ngồi ghế sau nhé, ghế trước còn dành cho người đẹp ". Dm thằng này , mày có định thả bọn tao ngang đường ko đấy ? Lão 85 chửi.

Đến gần chỗ e Mây điện thoại , nói e đi ra đi a tới rồi . 15 phút vẫn éo thấy e đi ra , hay lại ăn quả lừa , lão 85 vs ông bạn lão cười khà khà. Rồi lại 5 phút , 10 phút nữa . 3 anh éo chịu ngồi trên xe được nữa , xuống xe hút thuốc .

Có bóng dáng người đẹp đi ra , chân váy xoè màu đen , tất chân lưới , đi đôi dép cao màu đen nốt . Phía trên chiếc áo trễ vai cũng màu đen , khe rãnh đầy đủ , lấp nó cỡ bằng e Kho cũng lên ! 1 cây đen , càng làm toát lên nước da trắng như trứng gà của E Mây . 2 lão xuýt xoa , e tóc đỏ kia á , ngon thế . Đúng là ngon thật . E Mây tới gần nói :

E xin lỗi , để các anh đợi lâu. Hi. Tại vì E chọn mãi ko được bộ nào ưng ý ...e Mây chắc thấy người lạ , lên mặc chiếc áo mang theo vào ! Tao chưa kịp nói gì lão 75 đã nói rồi : e tóc đỏ hôm trước đây ư , a ko nghĩ lại xinh đẹp thế này đâu . E Mây nhìn tao liếc mắt cười đỏ mặt.

Lên xe xuât phát. E Mây ngồi ghế trước thì thoảng lại liếc nhìn tao , dm lâu ko lái xe , lên căng thẳng éo nói được gí mấy. Chả bù cho lão 85 , mọi ngày bẩn bựa thế , mà hôm nay nói chuyện nhẹ nhàng vkl.

Hơn 1 tiếng thì lên tới Hà Nội
dcm t xin tên truyện m
 

Gt2019

Yếu sinh lý
Truyện vui và hay thật rồi, thằng thớt nhớ up bằng hết đừng drop nhé. Tao chiều nay bỏ gym để đu truyện rồi đấy {beauty}
 
Bên trên