Hungcob
Tao là gay
Em thứ 2: năm tao quen em em mới 26 tuổi, chủ 2 phòng gym và 2 cửa hàng bán điện thoại. Nói về em, chỉ có thể dùng 3 từ: sang, xịn, mịn. Tóc bạch kim, cao 1m66, 3 vòng 88, 58, 95. Nước hoa Dior, đồ hiệu, đi Porsche Panamera... Ở người em toát ra thần thái mà một thằng lom dom như tao chỉ biết nuốt nước bọt và nuốt cả những suy nghĩ bậy bạ vào bụng (
Tao biết em qua 1 khách hàng khác, những lần đầu tao nhắn tin xin kết bạn em ko rep. 1 ngày zalo thông báo tao và em đã thành bạn, em nhắn xin lỗi và bảo nhiều lời mời kết bạn quá em ko để ý. Em nhờ tao giúp 1 chuyện liên quan đến công việc, tao giúp em không thu phí gì, vì thực tế cũng ko hết mấy. Nhưng em ngỏ ý mời tao 1 bữa cơm, tao bảo chỉ cần cafe là được (đi ăn nếu chưa quen lắm khó điều tiết câu chuyện). Tao và em nói chuyện nhiều hơn, cả công việc rồi sang đến đời sống. Em sống ở HN có 1m, bố mẹ và em trai đã chuyển đến nơi làm ăn. Em luôn tỏ ra mạnh mẽ nhưng em rất cô đơn.
Sau nhiều lần đưa đẩy, em bắt đầu gửi cho tao những hình ảnh tế nhị hơn, tao và em trở nên thân mật hơn mức bình thường. Nhưng thần thái sang chảnh toát ra từ em làm tao ko dám làm những gì bậy bạ.
Thế nhưng duyên số run rủi, một ngày em nhận lời mời của 1 người bạn khác đi ăn tiệc, trong bữa tiệc đó là vài doanh nhân khác, đều dẫn theo sgbb của họ. Mấy ông kia tưởng em là sgbb của người bạn này trêu ghẹo, sàm sỡ... Em uất ức, ném bát đĩa và bỏ về. Chẳng hiểu sao em lại gọi cho tao (em bảo vì tn zalo của tao và em lúc đó đang ở trên cùng). Tao đến đón em và đưa em đi lượn hồ Tây, cm có thể tưởng tượng tạo mặc quần ngố áo polo, đi dép lê, xe máy, đèo đằng sau một em xinh đẹp ăn mặc lộng lẫy nó thu hút sự chú ý như thế nào ko
Đi được một lúc, tao bảo thôi anh nên đưa em về, chứ như thế này người ta lại tưởng anh cóc ghẻ đòi ăn thiên nga. Em chợt ngẩng lên đầy nghiêm túc: thiên nga không muốn thì có là sư tử cũng không ăn được (chắc em nghĩ về chuyện lúc tối). Đi đường về, cả 2 đều im lặng. Em chợt dựa đầu vào bên cổ tao, nói thầm kiểu bâng quơ: Nhưng nếu thiên nga đồng ý thì sao... Tao nghĩ một lúc và bảo: vậy đợi cóc biến thành hoàng tử đã
Sau đó vài hôm ko liên lạc, em mời tao đến nhà ăn cơm, lý do đơn giản: trả tiền xe ôm hôm nọ Ăn xong tao cũng lúng túng ko biết làm gì, ngồi dựa ban công ngắm đường phố, em rửa bát xong vào phòng ngủ từ lúc nào. Chợt điện thoại tao có zalo:
Em:
Em: Công chúa đã hôn rồi, cóc biến thành hoàng tử chưa?
Tao: Biến xong rồi. Nhưng đang không có quần áo mặc.
Em: Giữ nguyên thế. Vào đây.
Tao bước từng bước vào phòng em mà thấy bồng bềnh, không thật. Nhưng những chuyện sau đó là thật
Tao biết em qua 1 khách hàng khác, những lần đầu tao nhắn tin xin kết bạn em ko rep. 1 ngày zalo thông báo tao và em đã thành bạn, em nhắn xin lỗi và bảo nhiều lời mời kết bạn quá em ko để ý. Em nhờ tao giúp 1 chuyện liên quan đến công việc, tao giúp em không thu phí gì, vì thực tế cũng ko hết mấy. Nhưng em ngỏ ý mời tao 1 bữa cơm, tao bảo chỉ cần cafe là được (đi ăn nếu chưa quen lắm khó điều tiết câu chuyện). Tao và em nói chuyện nhiều hơn, cả công việc rồi sang đến đời sống. Em sống ở HN có 1m, bố mẹ và em trai đã chuyển đến nơi làm ăn. Em luôn tỏ ra mạnh mẽ nhưng em rất cô đơn.
Sau nhiều lần đưa đẩy, em bắt đầu gửi cho tao những hình ảnh tế nhị hơn, tao và em trở nên thân mật hơn mức bình thường. Nhưng thần thái sang chảnh toát ra từ em làm tao ko dám làm những gì bậy bạ.
Thế nhưng duyên số run rủi, một ngày em nhận lời mời của 1 người bạn khác đi ăn tiệc, trong bữa tiệc đó là vài doanh nhân khác, đều dẫn theo sgbb của họ. Mấy ông kia tưởng em là sgbb của người bạn này trêu ghẹo, sàm sỡ... Em uất ức, ném bát đĩa và bỏ về. Chẳng hiểu sao em lại gọi cho tao (em bảo vì tn zalo của tao và em lúc đó đang ở trên cùng). Tao đến đón em và đưa em đi lượn hồ Tây, cm có thể tưởng tượng tạo mặc quần ngố áo polo, đi dép lê, xe máy, đèo đằng sau một em xinh đẹp ăn mặc lộng lẫy nó thu hút sự chú ý như thế nào ko
Đi được một lúc, tao bảo thôi anh nên đưa em về, chứ như thế này người ta lại tưởng anh cóc ghẻ đòi ăn thiên nga. Em chợt ngẩng lên đầy nghiêm túc: thiên nga không muốn thì có là sư tử cũng không ăn được (chắc em nghĩ về chuyện lúc tối). Đi đường về, cả 2 đều im lặng. Em chợt dựa đầu vào bên cổ tao, nói thầm kiểu bâng quơ: Nhưng nếu thiên nga đồng ý thì sao... Tao nghĩ một lúc và bảo: vậy đợi cóc biến thành hoàng tử đã
Sau đó vài hôm ko liên lạc, em mời tao đến nhà ăn cơm, lý do đơn giản: trả tiền xe ôm hôm nọ Ăn xong tao cũng lúng túng ko biết làm gì, ngồi dựa ban công ngắm đường phố, em rửa bát xong vào phòng ngủ từ lúc nào. Chợt điện thoại tao có zalo:
Em:
Em: Công chúa đã hôn rồi, cóc biến thành hoàng tử chưa?
Tao: Biến xong rồi. Nhưng đang không có quần áo mặc.
Em: Giữ nguyên thế. Vào đây.
Tao bước từng bước vào phòng em mà thấy bồng bềnh, không thật. Nhưng những chuyện sau đó là thật
Chỉnh sửa lần cuối: